Khi Lâm Đình vừa bước vào nhà, Mộng Hoàn liền mở cuộc ghi âm lên. 
- Sao hả? Còn muốn chối không? Cũng may là tôi đã nhanh tay bám ghi âm lại, nếu không thì đã không có bằng chứng để đối phó với anh rồi. 
Lâm Đình không nói gì, chỉ nhếch mép ngồi xuống sofa. 
- Sao anh lại không nói gì? Sợ đến mức không nói nên lời luôn rồi à? 
Đột nhiên, Lâm Đình ngẩng đầu lên nhìn Mộng Hoàn bằng ánh mắt lạnh lùng. 
- Nói đủ chưa? 
Mộng Hoàn có chút giật mình. 
- Đủ... đủ rồi. 
- Nói đủ rồi thì đừng nói nữa, đi ngủ đi, ngày mai tôi cùng cô đến gặp nội. 
Mộng Hoàn ngơ ngác, cô không hiểu sao anh ta lại có thể bình tĩnh đến vậy. 
- Anh không lo lắng chút nào sao? 
- Lo lắng? Tại sao? 
- Ô, hay thật. Bị phát hiện ngoại tình lại có thể điềm nhiên đến vậy, chắc trên đời này cũng chỉ có anh. 
Lâm Đình đang vẫn bình thường, không hiểu sao lại trở nên không vui. 
- Ngoại tình? Cô đã chứng kiến hay đã bắt quả tang tận mặt mà cô nói tôi ngoại tình? Hơn nữa, tôi nhắc lại lần cuối cùng, tôi, Lâm Đình, không có tình nhân bên ngoài. Nếu cô còn ăn nói xằng bậy thì cẩn thận cái lưỡi của mình đi. 
Nói xong, Lâm Đình ngay lập tức rời đi, không ở lại dù thêm một phút. Còn Mộng Hoàn thì vẫn còn ngẩn người. 
- Gì vậy chứ? Mỗi lần nhắc đến tình nhân thì anh ta đều tức giận, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xau-xi-la-ban-gai-tong-tai/2648561/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.