Một ngày mới lại bắt đầu, ánh nắng đã được thắp sáng để chiếu rọi cho muôn loài nhưng ở trong căn phòng này vẫn còn bóng tối và có hai người đang say sưa trong giấc ngủ mê man.
Rồi cuối cùng cũng có người tỉnh giấc, đó là Mộng Hoàn, khi cô vừa mơ màng mở mắt thì vẫn chưa nhận ra được điều gì khác lạ.
Nhưng đột nhiên cô cảm nhận được mình đang nằm gọn trong vòng tay của ai đó, cô nhìn lên.
"Anh ấy... sao anh ấy lại..."
Mộng Hoàn giật mình ngồi dậy rồi rồi kiểm tra lại bản thân xem cô có mặc đồ hay không.
"May quá, không sao cả, nhưng..."
Cô vẫn chưa định hình được là chuyện gì đang xảy ra, cô nhìn ngó xung quanh căn phòng vì vẫn còn nghi ngờ bản thân, có phải tối qua cô đã bị mộng du mà chạy vào phòng làm việc của anh không. Nhưng không phải vậy, đây đúng thật là phòng của cô mà. Vậy... người đàn ông này?
Mộng Hoàn cố gắng bình tĩnh lại, không nghĩ ngợi gì lung tung nữa, dù sao cũng chỉ là ngủ, đâu thể nói lên được điều gì.
Song, Mộng Hoàn rón rén, nhẹ nhàng đặt chân xuống sàn định đi vào phòng tắm chuẩn bị đi làm trở lại nhưng không thể nào ngờ rằng anh đã tỉnh từ bao giờ và đột nhiên ôm lấy Mộng Hoàn từ sau lưng khiến cô không khỏi giật mình.
- Anh... anh thức rồi sao?
Lâm Đình khẽ "ừm" một tiếng và càng ôm chặt lấy Mộng Hoàn làm cô đầu óc cô như trống rỗng, không thể nghĩ ngợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-xau-xi-la-ban-gai-tong-tai/2648533/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.