Aki và Kenji cũng đã nhanh chóng đi được hơn 2/3 quãng đường. Nhưng ông trời thật biết thử thách người ta mà nó và hắn đã đến ngay một cái vực sâu, phía dưới vực chính là 1 dòng sông lớn, và rất nhiều chiếc thuyền nhỏ nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Dòng sông quá lớn, chắc chắn không thể bay hoặc nhảy qua được dù có dùng thuật cũng không thể. Nếu chỉ 1 mình nó thì khi nhảy xuống cũng có thể tự khống chế trọng lượng của mình nhưng cái vực sâu như này, nó không thể bế hắn nhảy xuống được sẽ hỏng thuyền mất. Nghĩ đi nghĩ lại nó nhìn hắn hỏi :
- Cậu tự nhảy xuống được không?
Hắn gắng gượng mở đôi mắt mình ra nhìn nó muốn nói lại cảm thấy cổ họng đau rát không thể nói thành lời. Ban đầu có thể chỉ là muốn dựa vào nó nhưng càng đi độc tố trong người hắn càng phát tán làm cả người hắn cứng đơ khó di chuyển, dù vẫn còn sức lực cũng không tài nào dùng được, máu cũng chưa đông khiến cở thể hắn vì mất máu mà càng thêm suy nhược. Nghe nó nói cũng chỉ đành khẽ gật một chút. Lần đầu tiên trong đời hắn phải nếm trải mùi vị bị nhiễm độc là như thế nào, lại còn là loại độc cao cấp chết người này. . .
Mặc dù đã nhận được câu trả lời của hắn nhưng nhìn hắn bây giờ nó lại cảm thấy không ổn cho lắm. Ngay lúc nó còn đang phân vân thì phía sau hình như ai đó đang rất phấn khởi đi tới
- Aki? Là cậu phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-vampire-and-angel/2523351/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.