Sau khi bình an vô sự (làm như đi đánh nhau không bằng) hạ cánh xuống sân bay thi hàng loạt tiếng xì xầm vang lên:- A, anh Hưng kìa
- Anh Phong của lòng tao kìa
- Còn có Trần Ngọc Dương kìa
- Con nhỏ đi cùng họ kia là ai nhỉ?
- Chắc thể loại hồ ly tinh đi bám áo đại gia ấy mà.
- Nhìn cũng xinh đấy nhưng không bằng tao.( ATSM quá má ơi)
...........
Bọn nó có nghe nhưng để ngoài tai, quen rồi. Bọn nó đến khách sạn nhận phòng, lần này anh chỉ thuê 2 phòng, anh nói:
- Như trên máy bay nhé!
Nó tức giận:
- Không, nam nữ thụ thụ bất nhân thân, làm sao như vậy được.
Anh cười gian liếc Dương đang nghe điện thoại chịu sự giáo huấn của bố mẹ, nói:
- He, ở chung phòng cho hai đứa hiểu tình cảm của nhau.( t/g: anh Phong muốn Dương hiểu tềnh cảm của mình nên nói vậy, chứ còn cô em gái thì kệ xác nó. Em nói đúng hơm?#Phong: chỉ em hiểu anh)
Nó tức giận lấy chiều khóa lên phòng, mà phòng lại chỉ có một giường to theo ý anh nó làm nó nghiến răng nguyền rủa anh nó, chị này không nguyền thì thôi chứ đã nguyền thì lời nguyền thế nào người bị phải nhận gấp mười lần ví dụ nó nguyền gãy một cái răng thì gãy mười chẳng hạn. Còn hắn chỉ biết nhìn và đi. Vừa vào phòng thì đã nghe cái giọng oanh vàng của nó cất lên:
- Hôm nay anh ngủ dưới đất, vì chỉ có một chăn nên anh có hai lựa chọn, một là đi xin chăn hay mua mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-tinh-nghich-va-chang-trai-lang-tu/98683/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.