Ngày hôm sau nó đến trường, chưa đến lớp thì đã có rất nhiều bạn gái, à không, còn có cả chị nữa đứng trước của lớp nó hò hét, gọi tên hắn làm nó phải cố chen lấn xô đẩy để vào được lớp. Vừa ném cái cặp vào chỗ ngồi thì hắn nhếch môi cười, nói:- Chào buổi sáng!
Nó bực tức gằn giọng:
- Vâng nhờ ơn fan của anh mà mới sáng sớm đã được vận động chân tay rồi.
Nó nói mà không thèm để ý đến những ánh mắt ghen tị của bọn "sói cái", xung quanh những tiếng xì xầm vạng lên:
- Con nhỏ quê mùa mà cũng được ngồi cạnh hoàng tử á?
- Ôi nó còn được hoàng tử dành tặng nụ cười "ngàn vàng"nữa chứ.( t/g:Mới sáng sớm đừng làm con nôn chứ má)
.......
Bỗng từ đâu Bảo Nhi liếc xéo bọn nó, cất giọng chua loét của ả lên:
- Bọn mày có về lớp không, đừng có mong quyến rũ được hoàng tử của tao!
Mấy con"sói cái" thầm nghĩ:" ảnh là của ả từ bao giờ"
Rồi ả quay sang nó:
- Con kia mày có quyền gì ngồi cạnh anh Hưng? Khôn hồn thì cút ra chỗ khác, con nhỏ NHÀ QUÊ.
- Chỗ này là cô giáo xếp, cô không có quyền nói tôi ra chỗ khác. Cô nói tôi nhà quê vậy cô xem lại mình xem. Tôi nhớ là hôm qua cô bảo cô là Dương Bảo Nhi, con gái của tập đoàn D.E.C nhỉ, vầy mà tôi chưa nghe danh bao giờ, hay tại cô THẤP HÈN quá nên không biết nhỉ- Nó cũng phải dạng vừa đốp lại, cố tình nhấn mạnh từ thấp hèn để ám chỉ đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-tinh-nghich-va-chang-trai-lang-tu/98679/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.