Edit: Lam
Sau khi Lâm Húc ăn no thì bắt đầu nghiêm túc làm việc, còn Nhạc San thì ngẩn người nhìn anh ta làm việc. Cho dù là ngồi trên bàn của đại đại, có thể tận mắt nhìn anh ta vẽ tranh, nhưng lực chú ý lại không hề ở trên giấy.
Có phải bây giờ Khương Vị đã phát hiện mình mất tích rồi không? Cậu ấy sẽ làm thế nào? Chắc chắn bây giờ cậu ấy rất lo lắng. Nhạc San suy nghĩ theo góc độ Khương Vị, nếu cô làm mất Khương Vị, thì nhất định sẽ đi tìm từng xó xỉnh trong vườn hoa. Bây giờ, cô chỉ hi vọng Khương Vị đừng quá lo lắng, có thể chờ đến khi cô liên lạc.
Nếu không bị người này nhặt được có phải tốt không. Nếu là những người khác, nói không chừng còn có thể bịa ra chuyện gì đó để lừa họ, hoặc là lén lút liên hệ với Khương Vị. Nhạc San liếc Lâm Húc một cái. Đụng ngay phải họa sĩ truyện tranh phải vẽ gấp, mặc dù được chấp nhận thân phận, nhưng lại bị nhốt lại.
Nếu mình không bị như thế này thì mọi việc đều tốt rồi. Nhạc San chán nản thở dài, cô thật sự là kẻ phiền toái mà, luôn luôn xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Đột nhiên thu nhỏ lại đã đủ phiền phức rồi, giờ còn đi lạc trong tình trạng thu nhỏ nữa. Quả thực là phiền phức đến mức đáng ghét. Có phải Khương Vị cũng không chịu nổi cô nữa không?
Nhạc San ủ rũ ôm mặt, biện pháp hiện giờ cô có thể nghĩ tới là nhanh chóng liên lạc với Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ti-hon/2411918/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.