Edit: Lam
“Hả?” Lâm Húc hơi sửng sốt, tay cầm bút theo phản xạ viết số weixin lên.
Khương Vị nhìn thoáng qua, gấp sách lại: “Cảm ơn.”
“Này?” Lâm Húc còn chưa kịp ngăn Khương Vị lại, cô gái tiếp theo đã mở sách đặt lên bàn, chờ mong hỏi: “Em cũng có thể xin số weixin sao?”
“Hả, à không, đó là bạn tôi, cậu ấy đang trêu tôi.” Lâm Húc cười trấn an fan, đối phương thất vọng thở dài.
Thật là keo kiệt. Lúc Lâm Húc trả sách cho đối phương, còn nhìn về phía Nhạc San và Khương Vị.
Nhạc San lại mở sách ra, nhìn hình vẽ, cười ngây ngô.
“Có phải cậu không biết vẽ đâu, làm gì mà vui như vậy.” Khương Vị nhìn bộ dạng vui vẻ của Nhạc San, nói.
Nhạc San gấp sách lại, “Cho dù tớ có biết vẽ, nhưng được người khác vẽ cho thì cũng thấy rất vui vẻ chứ. Huống chi đây còn là Sữa Đậu Nành đại thần vẽ.”
“Ờ.” Khương Vị nhìn lướt qua bìa quyển truyện mình đang cầm.
Nhạc San quay đầu nhìn Khương Vị, cảm thấy rất hứng thú: “Cậu được viết cái gì đó? Có được vẽ không?” Nói xong, cô liền ghé đầu lại nhìn.
Cô đi giày cao gót, hơi nghiêng đầu liền trông thấy bìa sách: “Mở ra xem xem.”
Bàn tay cầm sách của Khương Vị hơi lùi lại, ngón tay đẩy trán Nhạc San về.
“Ôi, đừng keo kiệt như vậy.” Nhạc San không buông tha, cầm lấy quyển của mình, “Đổi đi, chia sẻ.”
“Không xem.” Khương Vị nhắm mắt lại. Đúng lúc này, có một đội ngũ coser
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ti-hon/2411912/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.