Edit: Joan
Lúc Khương Vị tỉnh lại thì còn chưa phát hiện ra mình có vấn đề. Đến khi anh nghiêng đầu, nhìn sang Nhạc San đang ngủ, thì mới hoàn toàn tỉnh táo lại.
Nhạc San biến thành Đại Phật Nhạc Sơn, nằm ngay cạnh anh.
“…”
Cuộc sống phong phú làm đầu óc anh nhanh chóng tỉnh táo lại. Anh nhìn Nhạc San đang ngủ say, lại cúi đầu nhìn người mình. Rồi lại quay đầu nhìn cái gối trở nên to lớn ngay bên cạnh. Anh túm lấy áo ngủ, dùng vải áo che người mình.
Không thể tin được, mình thực sự bị nhỏ đi, giống như Nhạc San hồi trước.
Khương Vị nghĩ lại xem hôm qua mình đã làm gì. Hôm qua là sinh nhật Nhạc San, anh ở cùng cô cả ngày. Bỗng nhiên đầu anh dừng lại tại khoảnh khắc Nhạc San cầu nguyện trước nến sinh nhật… Nghĩ tới đây, anh quay đầu nhìn Nhạc San.
Nhạc San ngủ rất say, môi mím chặt, cô nằm nghiêng để lộ hơn nửa vai, tay trái để ngoài chăn. Trong lúc mơ màng, cô đột nhiên nhăn mày, rồi giơ tay sờ soạng chỗ Khương Vị. Nhưng sờ một hồi lâu cũng không thấy gì cả, cô đột nhiên mở mắt ra.
Đầu tiên, Nhạc San nhìn thấy chỗ Khương Vị trống không, cô cho rằng Khương Vị đã dậy rồi. Vì vậy, lại giơ tay cầm lấy điện thoại trên tủ, xem giờ, còn chưa tới năm giờ.
Dậy sớm vậy sao.
“Vị Lai?” Nhạc San vừa dụi mắt, vừa ngồi dậy. Chiếc chăn đắp trên người cô cũng tuột xuống theo động tác này, để lại một khoảng lưng trơn bóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ti-hon/2411874/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.