"Ông gọi tôi có chuyện gì không?" Nhất Phong vô cùng tự nhiên đẩy cửa bước vào phòng làm việc, ngồi xuống chiếc ghế dựa đối diện với ông.
Bạch Hán Minh ngước đầu nhìn Nhất Phong rồi đặt bút xuống tập tài liệu đang ký dở. Gương mặt ông thoáng vẻ lưỡng lự không biết có nên nói hay không thì Nhất Phong mất kiên nhẫn lên tiếng."Có gì thf nói mau đi. Tôi còn phải đi học."
Bạch Hán Minh đan hai bàn tay lại với nhau. Lần đầu nhìn thấy bộ dạng này của ông, Nhất Phong không cảm thấy nực cười. Nhất Phong dựa người vào lưng ghế, tay trái đặt lên bàn, ngón trỏ gõ lên mặt bàn theo tiết tấu chậm, nói tiếp."Chuyện gì mà khiến ông phải đắn đó vậy?"
"Giá cổ phiếu của công ti đang giảm xuống."
Bạch Hán Minh nói một câu không đầu không đuôi khiến Nhất Phong không hiểu."Là sao?"
"Là công ti đang trên đà phá sản." Bạch Hán Minh thở dài đáp.
Nhất Phong nghe xong liền tròn mắt, cơ thể thoáng cứng đờ."Tại sao lại như vậy? Không phải công ti đang rất tốt sao?"
"Vụ làm ăn vừa rồi bên công ti chúng ta đã thua lỗ rất nặng, nếu không có tiền trả sớm thì e chẳng trụ được một tháng nữa."
Nhất Phong lo lắng cau mày lại. Một công ti lớn như vậy sao có thể trong nháy mắt bị sụp đổ nhanh như vậy chứ?
"Vậy không còn cách nào khác sao?"
"Có. Nhưng con sẽ phải hi sinh."
"Là sao?"
"Bây giờ chỉ cần chúng ta thuyết phục được bên Cố Lâm đầu tư, thì công ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-sao-choi/2201558/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.