Mộng Nghi hít một hơi thật sâu lấy lại được sự bình tĩnh hết mức có thể. Mộng Nghi đứng thẳng người lại, giả bộ ngây thơ hỏi."Có chuyện gì không ạ?"
khóe môi của NHất Phong hơi nhếch lên, gương mặt tỏ vẻ thích thú với bộ mặt giả bộ ngây thơ của cô.
"Hôm nay sao lại ngoan ngoãn vậy?"
Câu nói mát của Nhất Phong không khiến Mộng Nghi tức giận, cô cao hứng đáp trả."Xin lỗi, tôi và cậu có quen biết sao?"
Nhất Phong tiến lại gần Mộng Nghi. Hắn bước được một bước cô liền lùi một bước đến khi bị dồn đến tấm cửa kính đằng sau cô mới lên tiếng."Ở đây có rất nhiều người, cậu định làm gì?"
Nhất Phong dừng chân lại, nháy mắt ra hiệu với mọi người đi làm việc của mình. Sau khi mọi người đi hết, Nhất Phong liền nhìn cô nở một nụ cười khó hiểu.
Nhất Phong chống hai tay lên kính ngăn không cho Mộng Nghi chạy thoát. Hắn cúi đầu nhìn thẳng vào đôi mắt của cô nói.
"Cô thực sự không phải là người đã làm bẩn áo của tôi vào hôm nọ?"
Mộng Nghi nuốt khan nước bọt, gật đầu một cái thật mạnh. Ánh nắng của mặt trời phản chiếu qua tấm kính rọi trên gương mặt của Nhất Phong. Những đường nét hoàn hảo trên gương mặt hắn được lộ ra, nhất thời Mộng Nghi bị hớp hồn trong vài giây.
Tên này ăn gì mà đẹp trai thế nhỉ?
Nhất Phong nhìn thấy cái gật đầu của Mộng Nghi liền không gây khó dễ nữa, hai tay đang chắn hai bên cô liền được bỏ ra. Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-sao-choi/2201529/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.