Giải quyết xong một tai họa ngầm, Ô Nha Nha đi theo y tá trưởng vào phòng thuốc dọn dẹp. Khi hai người đi thang máy trở về gặp phải một đôi vợ chồng. Người phụ nữ bụng to như mang bầu  6- 7 tháng đang bị người đàn ông không ngừng lôi kéo. 
Giọng nói của cô ấy yếu ớt: "Anh đừng kéo em, cả người em đều rất đau!" 
Người đàn ông giọng điệu tàn ác nói: "Cô giả vờ cái gì? Mỗi lần mẹ tôi vừa nói cô, cô liền giả bệnh! Cô không phải muốn tìm cớ đưa bà ấy về quê sao? Đi, về với tôi! Nhiều lần kiểm tra cũng chưa ra bệnh, cô mẹ nó cho rằng tôi là máy in tiền à!" 
Người xung quanh chỉ xem náo nhiệt, cũng không ai giúp cô gái nói một câu. Từ xưa đến nay, việc nhà là khó chen vào nhất. 
Ô Nha Nha nhìn chằm chằm vào gương mặt tái nhợt dị thường của cô gái trong chốc lát, cảm thấy nỗi thống khổ của cô ấy không phải giả. Vì vậy mở thông cảm thuật, sau đó cả người đều đổ một tầng mồ hôi lạnh. 
"Vị đồng chí này, tôi đưa vợ anh đi kiểm tra sức khoẻ, chi phí tôi bỏ!", cô dùng sức chen qua. 
Người đàn ông tức giận mắng: "Cô cmn là ai vậy? Chuyện nhà tôi đến lượt cô quản? Cô cho rằng ông đây thật thiếu mấy cái phí kiểm tra sức khoẻ chắc?" (Viết tắt từ chửi bậy mn có hiểu kh? ?) 
"Tôi gửi anh hai nghìn tệ, anh cho tôi mượn vợ anh một giờ!", Ô Nha Nha mở e- bank ra. 
Người đàn ông luôn miệng nói bản thân không thiếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-qua-den/1007027/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.