Buổi tối đã đến, trong phòng rất nhiều người nhà bệnh nhân tới đưa cơm.
Ô Nha Nha lần lượt đi kiểm tra từng phòng bệnh, phát hiện cha của Thạch Lệ Hà cũng tới. Ông mặc một chiếc áo sơ mi trắng bạc cùng một quần vải màu xanh làm dính đầy bùn, gương mặt ngăm đen khắc đầy dấu vết phong sương, đôi mày nhíu lại chứa đầy sầu khổ.
Nhưng nhìn thấy con gái nằm trên giường bệnh, ông lập tức tràn ra nét tươi cười, kiên nhẫn cẩn thật dò hỏi con gái có tốt chút nào không, tiểu tiện mấy lần, đại tiện mấy lần, uống thuốc gì, gầy mấy kg...
Hết thảy có liên quan tới con gái, ông đều sẽ nắm kỹ càng.
Thạch Lệ Hà không thể ăn thức ăn bình thường, chỉ có thể ăn chút thức ăn lỏng. Ba Thạch lại từng muỗng từng muỗng kiên nhẫn đút, cũng kể từng chuyện từng chuyện bản thân ở bên ngoài gặp phải.
Ô Nha Nha đứng ở cửa nhìn nửa ngày, sau đó mới yên tâm rời đi.
Nhưng cô vừa mới đi ra ngoài không bao xa, cửa phòng đã bị một người phụ nữ trung niên dùng bả vai thổ lỗ đẩy mở, phát ra một tiếng "rầm" rất lớn.
"Lệ Hà nhà tôi ở chỗ nào? Giường số mấy?", người này quát tháo hỏi.
"Giường số 16, ở chỗ này.", thanh âm Ôn Cầm dịu dàng truyền đến.
Ô Nha Nha lập tức quay lại, ánh mắt sắc bén nhìn qua. Tình hình của Thạch Lệ Hà cô cũng biết qua, tự nhiên biết người phụ nữ này là ai. Một người mẹ ích kỷ vứt bỏ chồng và con chạy mất còn quay trở về?
Ô Nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-qua-den/1007025/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.