Ô Nha Nha đang "nghiêm túc đút" cho Dịch Lĩnh.
Cô trước đem thịt ăn, sau đó đem ớt xanh hoặc cà rốt tới bên miệng Dịch Lĩnh. Tròng mắt đen láy phát sáng của cô quét trên mặt Dịch Lĩnh, như đang quan sát đối phương có chú ý tới hành vi trộm gà của mình hay không.
Không có nhỉ, hẳn là không có đâu nhỉ?
Thấy Dịch Lĩnh một miếng lại một miếng ăn đến ngon lành, khoé môi còn treo một nụ cười dịu dàng phá lệ, Ô Nha Nha âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó kiêu ngạo ưỡn ngực.
Dịch Lĩnh là người bạn duy nhất của cô, có đồ ăn ngon đương nhiên muốn chia sẻ cho bạn bè. Ba ba dạy cô phương pháp ứng xử của con người, cô trước nay đều làm đúng.
Nghĩ đến đây, Ô Nha Nha không hề áy náy mà ăn miếng thịt cuối cùng, sau đó thoả mãn híp mắt.
Xiên thịt nướng có chút dài, khi xiên ngang sẽ chạm vào đôi má nhiều thịt. Cô hai tay đều cầm xiên tre, trái cắn một miếng, phải cắn một miếng, gương mặt rất nhanh đã dính đầy một lớp mỡ, nhìn qua rất giống bộ râu của mèo.
Dịch Lĩnh nắm chiếc cằm nhòn nhọn của cô, vừa giúp cô lau mặt, vừa cố nén ý cười, hỏi: "Ăn no không?"
Ô Nha Nha lập tức lắc đầu: "Chưa no, ăn thêm chút nữa."
Dịch Lĩnh chỉ thuận miệng hỏi, không có ý thỏa mãn suy nghĩ của cô: "Bây giờ muộn quá rồi, chỉ có thể ăn no ba phần."
"Tôi một phần no cũng không cảm nhận được, lại ăn thêm một chút.", Ô Nha Nha xoa xoa cái bụng xẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-qua-den/1006983/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.