Hôm sau, sáng sớm Dịch Lĩnh đã ngồi đợi ở văn phòng đợi.
9 rưỡi là thời gian hẹn của anh với Lâm Tú Tùng, nhưng một giờ trước đó, anh đã bắt đầu thường xuyên nhìn đồng hồ. Anh chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi qua chậm chạp như vậy.
Khi cửa bị người bên ngoài nhẹ nhàng đẩy vào, anh lập tức tháo mắt kính nhìn về phía đó, từng nét trên gương mặt đều căng thẳng.
Lâm Tú Trúc kéo tay Vu Hạo Vỹ đứng ở cửa. Cô nâng đôi lông mày lên, nhút nhát sợ sệt nhìn vào trong văn phòng, sau đó bước từng bước nhỏ đi tới.
Chỉ cần liếc qua một cái, gương mặt căng chặt của Dịch Linh liền trở về trạng thái bình tĩnh tự nhiên.
Nếu các bạn đọc truyện ở các trang khác Fb page và blog: Kithara_team, Wattpad: Dathannn, thì có nghĩa bạn đã đọc truyện ở web ăn cắp. Vui lòng tìm đúng trang chính chủ để ủng hộ chúng mình nha ?♥️ À đừng quên vote ? cho chúng mình nữa nha, hihi
Người này không phải Ô Nha Nha. Màu mắt của cô không đen đến thuần tịnh như trước kia, ánh mắt của cô không bừng bừng sức sống phấn chấn cùng linh tính hăng hái. Tư thế bước đi của cô quá mức cẩn thận câu nệ, không giống cô nhóc bất hảo trước kia, mỗi một động tác đều tuỳ ý lộ ra.
Dịch Lĩnh đeo mắt kính lên, rũ mắt nói nhẹ: "Ngồi đi."
Lâm Tú Trúc khẩn trương, bất an lên tiếng, lại không bước tới phía trước ngồi xuống. Đôi tay cô gắt gao nắm chặt cánh tay Vu Hạo Vỹ, móng tay sắt nhọn bấu vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-qua-den/1006970/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.