Tên của tôi phát ra từ miệng của anh.....dường như đặc biệt êm tai.
Có điều tôi vẫn là không ngờ, anh ấy đã nhận ra tôi từ lâu?
"Anh, anh mau bỏ em xuống."
Tôi có chút quẫn bách, mọi người xung quanh đều đang nhìn chằm hai người chúng tôi, mất mặt chết thôi.
"Không được, trừng phạt của trò chơi là bế một bạn nữ trong quán đi một vòng, đành phải ủy khuất em một chút rồi."
Lục Trầm nhướng mày với tôi, bế tôi đi một vòng.
Người tôi hơi trượt xuống anh còn xóc lên.
Tai tôi nóng đến lợi hại, đây....có chắc là không ủy khuất anh chứ?
Một vòng kết thúc, Lục Trầm liền bế tôi về đi ra ngoài quán rượu.
Tôi cuối cùng được đặt xuống đất, vòng ôm với nhiệt độ ấm áp cũng dần lui đi.
"Tay anh có đau không?"
Tôi lo lắng nhìn anh, sợ vừa rồi anh cố tỏ vẻ mạnh mẽ.
"Đánh giá thấp anh vậy à, so với thanh sắt mà anh hay tập em vẫn còn nhẹ nhiều."
"......"
Trong một khoảnh khắc, tôi cũng không biết mình có nên vui hay không.
"Vậy....hình phạt của anh kết thúc rồi, em đi trước đây."
Tôi quay người định đi vào bên trong, túi xách của tôi còn ở chỗ ngồi.
Anh đột nhiên kéo tôi lại: "Đi làm cái gì, muốn quay về để bị ép rượu à?"
Tôi ngây ra, anh ấy sao lại biết vừa nãy tôi bị ép uống rượu?
Lẽ nào anh ấy vừa rồi luôn ngồi nhìn mình? Sau đó mới đến giúp mình giải vây?
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-nhieu-thit/3090095/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.