Năm đó, cô dùng bình hoa sứ đập vào đầu người đàn ông kia, cũng bởi vì mẹ ruột không tin tưởng mà quyết định cắt đứt liên hệ với bọn họ. Thương Ngôn biết rõ mình không thể mong đợi thứ gì từ pháp luật cho nên cô nguyện dùng toàn bộ thù lao đóng phim của mình nhờ tên họ Triệu giáo huấn người đàn ông khốn khiếp kia. Không ngờ anh ta xuống tay tàn nhẫn hơn nhiều so với tưởng tượng của cô. Anh ta thấy người đàn ông đó chỉ là một giáo sư trong trường Đại Học nổi tiếng, hoàn toàn không có bối cảnh sau lưng nên phế đi cánh tay phải của ông ta. Xong xuôi mọi việc, Thương Ngôn mới biết nhưng cô không cảm thấy ông ta đáng thương chút nào. Đó là cái giá phải trả của ông ta, nếu đêm đó không có bình hoa sứ e rằng cuộc đời Thương Ngôn đã bị hủy hoại trong tay ông ta rồi. Mà ông ta xuất thân là một nhà giáo, không có tay phải cầm phấn cho nên không có cách nào trở lại làm giáo sư nữa kết cục lưu lạc đầu đường xó chợ, làm bảo vệ cho các tòa nhà. Quả thực cho đến giờ nội tâm Thương Ngôn luôn muốn quên hết mọi thứ liên quan đến người đàn ông khốn khiếp kia. Nhưng hôm nay cô đột nhiên muốn biết ông ta giờ sẽ ra sao. Cô muốn chứng kiến ông ta bi thảm tới mức nào. Thương Ngôn không phải thánh mẫu Maria, cô chỉ muốn nhìn thấy những kẻ độc ác phải trả giá cho hành động của mình. Nên khi đọc kết cục bi thảm của nữ chính Lâm Sang cô đột nhiên cảm thấy khó chịu. Cô biết ý đồ của đạo diễn muốn cho người xem buộc phải suy nghĩ, muốn họ tò mò mà đến xem phim. Nhưng cô không muốn điều đó, kết phim kẻ xấu phải trả giá, người tốt đẹp không thể bị vùi dập. Cho nên trước khi ký hợp đồng, cô đã thảo luận nghiêm túc với đạo diễn Tần về kết phim. “Đạo diễn Tần, tôi không muốn ngài xây dựng một nữ chính yếu đuối. Kể từ khi cô ấy bị cha dượng nhìn trộm lúc tắm sau đó tới khi bị ông ta xâm phạm tình dục cô ấy vẫn luôn phản kháng, cầu xin sự giúp đỡ từ mọi người.” “Tuy rằng loại phản kháng này không thành công nhưng có thể thấy rõ cô ấy không chịu khuất phục. Nhưng cuối cùng trước thời điểm diễn ra hôn lễ một ngày cô ấy tự nhiên nhận ra mình không thể thoát khỏi người cha dượng, bị ông ta uy hiếp Lâm Sang liền muốn tự tử để trốn tránh. Vậy thì mọi nỗ lực khi trước đó của cô ấy đều là công cốc sao?” Sau khi nghe cô trình bày, đạo diễn Tần không ngờ cô suy nghĩ được như vậy. Suy tư một hồi, ông lắc đầu giải thích với cô: “Lâm Sang tử tự ở kết phim giống như dấu chấm hết, như vậy mới gây được hiệu quả truyền thông. Cái gọi là bi kịch là mang thứ tốt đẹp nhất phá nát trước mặt người xem.” Thương Ngôn lắc đầu, “Đạo diễn Tần, tôi cho rằng bi kịch của Lâm Sang không thể kết thúc bằng cách tự sát. Cô ấy bị cha dượng xâm hại, ngay từ khi đó cái gọi là bi kịch mà ngài nói đã xảy ra rồi. Nếu chúng ta để cô ấy nhảy lầu thì chẳng phải là một quyết định quá thiển cận sao?” Nghe xong lời cô nói, đạo diễn Tần lại suy tư rồi mỉm cười nói tiếp: “Suy nghĩ của cô rất tốt, tôi sẽ thảo luận với biên kịch điều chỉnh lại kịch bản.” ° ° °
Mất khoảng một giờ lái xe, Thương Ngôn mới trở về công ty. Thương hiệu Dior lần này mang tới ba mẫu thiết kế. Bộ đồ thứ nhất là chiếc váy tối màu điểm vài ngôi sao lấp lánh chiết eo bằng dây đai to bản. Bộ váy thứ hai màu xanh than, tà váy rũ xuống tận mắt cá chân tạo độ mềm mại thướt tha. Còn chiếc váy cuối cùng là váy xếp ly may thủ công trông cực kỳ tinh xảo. Mỗi một thiết kế đầu mang theo một phong cách riêng. Sau khi thảo luận một hồi với nhà tạo mẫu, chọn từ phụ kiện nhỏ tới cách phong cách trang điểm. Khi Thương Ngôn còn chưa kịp thử trang phục đã thấy Chu Sổ vội vàng đi đến. Anh ta vào thẳng vấn đề trực tiếp hỏi cô: “Thương Ngôn, có phải em đang yêu đương?” “Hả” Cô sửng sốt nhìn anh ta. Ngữ khí Chu Sổ cực kỳ nghiêm túc, “Tuy rằng anh luôn mong em trong ba năm sắp tới không quen bạn trai nhưng nếu em có đối tượng yêu đương thì anh không có ngăn cản. Nhưng là người quản lý của em, anh hi vọng em không dấu diếm anh.” Thương Ngôn mặc dù chưa hiểu rõ lời Chu Sổ, nhưng nói rõ với anh ta: “Anh Chu, em chưa có bạn trai.” Tuy rằng cô cùng Tần Mục có vài bước tiến triển rất tốt nhưng chưa có chính thức xác định là bạn trai bạn gái của nhau cho nên không thể nói là yêu đương được. Mi tâm cô nhíu lại, trên mặt hiện rõ vẻ nghi hoặc: “Anh nghe tin tức vớ vẩn đó ở đâu vậy?” Trong lòng Chu Sổ căn bản là không vui. Anh ta nghĩ rằng bản thân là một người quản lý nghệ sĩ khá thoải mái, không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của nghệ sĩ. Chu Sổ không cấm nghệ sĩ mình yêu đương nhưng anh ta không muốn chuyện yêu đương của nghệ sĩ bị vạch trần. Đặc biệt là Thương Ngôn, nữ nghệ sĩ anh ta dành nhiều dụng tâm nhất. Hiện tại nghe cô kiên quyết phủ nhận, Chu Sổ không có nghi hoặc mà nhướn mày, đem điện thoại giơ ra trước mặt cô. 《 Văn Phòng Thám Tử Weibo Tung Tin Nóng: Người đàn ông thần bí đi ra từ căn hộ của nữ minh tinh Thương Ngôn. Nghi vấn quan hệ khả nghi giữa hai người!! 》 Chu Sổ gằn từng chữ một đọc rõ ràng tiêu đề bài viết, sắc mặt nghiêm túc nhìn cô. ------oOo------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]