Chương trước
Chương sau
“Audrey Hepburn thật xinh đẹp.” Thương Ngôn ôm chiếc con thú bông hình bọt biển, mồm nhỏ há ra cắn một miếng thịt bò khô, sau đó lại tiếp tục tán thưởng: “Cô ấy rất giống tiểu tiên nữ.”
Tần Mục nghiêng đầu nhìn cô, nhấp miệng cười không nói.
Bộ phim cứ vậy được chiếu tiếp xuyên suốt, thi thoảng hai người ngẫu nhiên mà thảo luận vài tiếng. Bất tri bất giác ngày càng sát lại gần nhau cho tới khi bộ phim kết thúc, công chúa Anni bắt tay phóng viên người Mỹ rồi xoay người trở về cung điện.
Xem xong, trong lòng Thương Ngôn dâng lên nỗi thương cảm nho nhỏ. Thổn thức một hồi lâu, cô quay sang chia sẻ với Tần Mục cảm nghĩ của mình.
“Công chúa Anni muốn trở về Châu Âu còn người phóng viên vẫn tiếp tục ở lại nước Mỹ. Bọn họ hẳn là sẽ không có cơ hội gặp lại nhau. Hai bọn họ yêu nhau như vậy mà phải rời xa nhau, nghĩ đi nghĩ lại thì họ rất đáng thương. Thầy Tần, anh có thấy vậy không?” Cô ôm mặt, lặng lẽ chờ Tần Mục nói.
“Đúng là rất thảm.” Tần Mục không có nêu cảm nhận nhiều như cô, anh nhìn thời gian trên đồng hồ treo tường nhắc nhở, “Đã đến 10 giờ rồi, em hẳn là nên uống hai viên thuốc cảm.” Thương Ngôn gật đầu, nhận lấy thuốc và nước trên tay anh rồi uống.
“Em …” Tần Mục đột nhiên mở miệng nói nhưng lại cảm thấy câu nói của mình sắp phát ra có chút đường đột mạo phạm nên ngừng lại cho dù cô gái nhỏ đang nhìn anh nghi hoặc. Bốn mắt giao nhau, Tần Mục sau khi suy xét một hồi mới hỏi: “Em có sợ phải ngủ một mình tối nay không?”
Thương Ngôn giật mình. Lời này của anh là có ý tứ gì? Cô nên hiểu nó theo nghĩa đen hay nghĩa sâu rộng hơn?

“Có thể tôi sẽ hơi sợ một chút …” Cô liếc mắt nhìn trộm sắc mặt anh, cẩn thận hỏi một cách táo bạo, “Thầy Tần, tối nay anh có thể ở lại với tôi không?”
“Thầy Tần, tối nay anh có thể ở lại với tôi không?”
Câu nói này vừa được phát ra, bầu không khí trì trệ hẳn đi.
Tần Mục không trả lời cô.
Trường hợp này khiến Thương Ngôn đặc biệt xấu hổ. Vẫn do cô nhất thời xúc động nên mới nói ra loại chuyện này. Cô ngượng ngùng cúi đầu, xua tay nói: “Thầy Tần, tôi … tôi chỉ nói giỡn thôi. Anh đừng tin là thật.”
Tần Mục nhìn cô, suy nghĩ một lúc mới trả lời: “Tôi có thể ở lại với em.”
------oOo------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.