Vùi đầu trong gối vài phút, chấn an lại tinh thần Thương Ngôn vội vàng mở Weibo ra kiểm tra từng người theo dõi một. Người hâm mộ ở tài khoản này của cô không nhiều, chỉ hơn một trăm người cho nên chưa đến một phút ánh mắt cô dừng lại ở một tài khoản có cái tên kỳ quái ‘Cố Hà Tinh hôm nay có đẹp trai hơn không?’. Giới thiệu vắn tắt được ghi là: Cố Hà Tinh ngày càng soái. Đợt trước cô còn tưởng đây là tài khoản của một fan não tàn nào đó của cậu ta. Không ngờ đây lại là tài khoản phụ của Cố Hà Tinh. Để trả thù cậu ta, cô không ngần ngại mà theo dõi lại tài khoản này. Trải qua mười ngày nhập đoàn, Thương Ngôn đã làm quen được với rất nhiều nhân viên trong đoàn. Trong lúc được nghỉ ngơi, Quý Tiêu Tiêu thường cúi đầu xem di động hoặc là chợp mắt, Tần Mục thì thường ngồi đọc kịch bản. Còn cô đã triệu tập hai người trong đoàn, tụ tập một chỗ đánh bài. “Vênh K! Đôi Át, còn ai muốn đi được không nào?” Cô bé phụ trách đạo cụ vui vẻ nói, trong tay còn cầm đúng một quân bài. Thương Ngôn nét mặt buồn bã lắc đầu. “Hết bài!” Cô bé ném nốt con bài cuối cùng xuống, xoa xoa hai tay nhìn hai người xung quanh, phấn khích nhắc nhở: “Chị Thương, chị phải đưa cho chúng em ba trăm nghìn nhân dân tệ rồi.” “Ván này bài xấu, ván tới chị chắc chắn sẽ thắng. Mấy đứa cứ đợi đấy.” Nói xong, Thương Ngôn cầm lấy di động, gửi tiền nợ cho bọn họ qua Wechat. 20 phút sau, cô vẫn tiếp tục thua hơn chục ván. Trong lúc mọi người đang chia bài, Tiểu Nhã chạy tới bên cạnh cô nói rằng bối cảnh đã sắp xếp xong cô phải đi quay ngay. Thương Ngôn bất đắc dĩ đứng dậy, chậm chạp nói: “Tiểu Nhã, em ngồi đây chơi giúp chị ván này đi. Chị quay xong sẽ quay lại đây chơi tiếp.” Tiểu Nhã lắc đầu, “Không được đâu, lát nữa anh Chu sẽ gọi điện tới. Em phải tiếp điện thoại của anh ấy, không thể chơi.” Mười lá bài lần này của Thương Ngôn khá đẹp, tiếc rằng cô lại không thể chơi. Đúng lúc này Tần Mục gấp quyển kịch bản lại, cất lời: “Để tôi thay chỗ em.” Ban nãy Thương Ngôn đánh bài, anh mặc dù ở một bên đọc sách, nhưng vẫn nghe thấy giọng nói chuyện đứt quãng của cô. Mà nghe được nhiều nhất , chính là: “Tôi lại thua rồi, thật thương tâm.” “Nếu ván này tôi được ra quân trước thì chắc chắn thắng.” “Hôm nay là một ngày đen đủi của tôi.”
Cho nên ban nãy ngồi đọc sách, trong lòng anh vẫn luôn luôn nghi hoặc: Vì sao kỹ thuật đánh bài của cô tệ như vậy, còn có thể vui vẻ đánh mấy chục ván liên tiếp? Mà Thương Ngôn nghe anh nói như vậy, trong lòng đoán rằng có thể anh đọc sách mệt mỏi muốn tưởng thả lỏng tâm tình một chút liền vui vẻ gật đầu đồng ý, “Vâng.” Nói xong, cô đem bài cầm trên tay đưa cho anh nói rằng: “Thầy Tần, thầy cứ đánh đi nếu thua thì tính cho tôi.” Tần Mục: “…” Mi tâm anh nhíu lại, đáy lòng tự hỏi: Từ khi nào hình tượng của anh đối với cô lại là người không có tiền vậy? Lâm Tín đang xử lý một số việc vặt vãnh vô tình nhìn thấy Tần Mục cùng hai cái cô gái trẻ tuổi đánh bài, bản thân liền trấn động. Nhìn quanh bốn phía, phát hiện mình không đi nhầm chỗ, cũng không có hoa mắt! Thế giới thay đổi thật rồi, ảnh đế Tần Mục mà cậu ta biết không còn là ảnh đế Tần Mục nữa. Cảnh quay lần này của Thương Ngôn rất đơn giản, Tần Mạn Yên được Chu Viễn Phi của chính phủ Uông Ngụy coi trọng. Khi đó Phương Minh Tân đã xuất ngoại được một thời gian, giờ chỉ còn mình nàng ở nơi phồn hoa náo nhiệt không nơi nương tựa. Do dự một hồi lâu, cô cuối cùng cũng đáp ứng Chu Viễn Phi, trở thành tình nhân được hắn bao dưỡng. Người thủ vai Chu Viễn Phi là thầy Diễn Cốt, người từng đóng vai ba của cô trong phim 《 Miền Nam Mộng Cũ 》 cho nên không cần phải làm quen nhiều đã tìm được cảm giác. Cô và thầy ấy cùng nhau người tung kẻ hứng hoàn thành cảnh quay. Hơn ba mươi phút sau, Thương Ngôn trở lại chỗ nghỉ ngơi. Phát hiện ra hai cô bé kia đã rời đi làm việc của bản thân, chỉ còn lại có Tần Mục cùng Lâm Tín. Tần Mục dường như đang nghe Lâm Tín báo cáo lịch trình. Khi thấy cô đến, anh ra hiệu cho Lâm Tín ngừng lại, quay sang nhìn cô mở lời: “Tiền em thua tôi đã giúp em đòi lại rồi.” Nói xong, anh nhìn về phía Lâm Tín ra hiệu cho cậu ta tiếp tục nói. Thương Ngôn kinh ngạc nhìn anh, không nghĩ tới trình độ đánh bài của anh lại giỏi như thế. Cô mở ra di động ra đã thấy thông báo chuyển tiền đến từ hai cô bé kia, hơn nữa còn kèm theo lời nhắn: “Không nghĩ tới nam thần lại đánh bài giỏi như vậy. Nhưng mà cuộc đời này có thế đánh bài cùng anh ấy đừng nói là mất ba trăm nghìn, mất ba triệu em cũng nguyện ý.” “Chị Thương, em phát hiện ra ảnh đế Tần có thể đoán được em đang cầm lá bài nào nhờ đống bài thừa kia. Trí nhớ của anh ấy thật tốt, không hổ là học bá của vòng giải trí.” Thật ra anh không chỉ là học bá của vòng giải trí, ai cũng biết rằng anh là sinh viên chính quy số một của khoa Toán học của trường trọng điểm thành phố. Sau này có cơ duyên tham gia bộ phim điện ảnh《 Thiên Thu 》cũng từ đây anh chính thức bước vào giới giải trí, trở nên nổi tiếng. Quả nhiên là học bá dù ở lĩnh vực nào cũng giỏi. Thương Ngôn nhịn không được giơ ngón tay cái lên với anh, chân thành tán thưởng: “Thầy Tần! Anh giỏi quá.” Nói xong tay cầm di động của cô thoăn thoắt nhấn gì đó. Chỉ chốc lát thôi, di động Tần Mục vang lên vào tiếng. Anh mở ra thì thấy Thương Ngôn gửi cho anh hai cái hồng bao, một cái là 200 tệ và cái còn lại là 51 tệ, cô ghi thêm vài chữ: Chia tiền thắng lợi cho anh! ------oOo------
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]