Chương trước
Chương sau
《 Non Sông Ngày Mai 》 là bộ phim được cầm trịch bởi đạo diễn có tiếng trong giới cùng đội ngũ diễn viên thuộc phái thực lực.
Ảnh đế Tần Mục đảm đương vai diễn nam chính, anh là người nhận được nhiều giải thưởng cao quý trong các lễ trao giải cuối năm. Còn nữ chính Quý Tiêu Tiêu cũng không kém cạnh là một trong ít diễn viên phòng vé đạt được doanh thu cao, được mệnh danh là ‘Nữ Vương Phòng Vé’.
Mà Thương Ngôn, tuy rằng lúc trước chưa từng tham gia bộ phim điện ảnh nào nhưng cô lại là diễn viên chuyên trị dòng phim truyền hình. Mỗi bộ phim cô tham gia đều có lượng người xem rất cao.
Xét tổng thể mà nói, bộ phim này chưa quảng bá đã nhận được vô số mong đợi đến từ công chúng. Cho nên hôm nay lễ khai máy vừa xong, cánh báo chí, tòa soạn có tiếng đã tụ tập đông đủ ở đây.
Đạo diễn Trần cùng ba diễn viên chính vừa ngồi xuống, microphone đã duỗi đến trước mặt. Người đặt câu hỏi đầu tiên là phóng viên đến từ truyền thông Ngu Tinh, trên mặt cô ấy mang theo ý cười, mở miệng hỏi: “Ban nãy trước khi vào phòng truyền thông, hình như đã xảy ra sự cố gì đó. Mọi người có thể chia sẻ với cánh nhà báo chúng tôi không?” Chuyện mất mặt của mình bị nhắc tới, Thương Ngôn tự giác tiếp nhận microphone từ tay cô gái kia giải thích: “Khi nãy lúc mới chuẩn bị đi vào phòng, tôi không cẩn thận va chân vào cánh cửa suýt chút nữa ngã xuống. Thật may là thầy Tần nhanh tay lẹ mắt đỡ lấy tay tôi.”
Nói đoạn cô lại hoạt bát chớp chớp mắt sau đó mỉm cười nói tiếp: “Nếu không bản thân tôi ngay ngày đầu tiên khai máy đã bị thương, thì khả năng cao là đạo diễn Trần sẽ tức giận tới mức đánh người đó.”
Giọng điệu của cô dí dỏm, kèm theo việc các phóng viên hầu hết đều biết đạo diễn Trần Hạo Sinh có chút mê tín cho nên nghe xong lời giải thích của cô đều không nhịn được mà nở nụ cười. Ngay cả vị đạo diễn luôn nghiêm túc ít cười, khóe miệng giờ phút này cũng hơi cong lên.
Bầu không khí sau câu trả lời của Thương Ngôn vui vẻ lên không ít. Cánh phóng viên truyền thông hỏi thêm được một số câu hỏi liên quan đến bộ phim xong liền bắt đầu đào móc vào chuyện bát quái.
Nữ phóng viên nhìn tương đối nhỏ tuổi của Tạp chí Thanh Nịnh đứng lên, đem micro hướng về phía Quý Tiêu Tiêu, hỏi: “Khoảng thời gian trước cư dân mạng có đồn thổi rằng chị Quý và Thương Ngôn bất hòa, lúc đó chị còn lên Weibo ám chỉ. Việc này lên cả hot search, cho nên không biết rằng chuyện hai người xích mích có phải là sự thật?”
Nghe xong câu hỏi từ phóng viên, Thương Ngôn không kiềm chế được, mày liễu hơi nhíu lại.
Nhưng Quý Tiêu Tiêu thì ngược lại, tiếp nhận câu hỏi này không nhanh không chậm mở miệng trả lời: “Thời gian gần đây tôi tương đối bận rộn, căn bản là không có thời gian dùng Weibo. Cho nên để Weibo cho quản lý phụ trách. Cô nói lần đó tôi lên tiếng ám chỉ thì không phải, có lẽ do trợ lý của tôi đăng bài dùng từ ngữ gây hiểu lầm thôi.”

Quý Tiêu Tiêu nghiêng đầu, khẽ cười liếc nhìn Thương Ngôn, nói tiếp: “Thương Ngôn là một diễn viên có tài, tôi luôn luôn thưởng thức diễn xuất của cô ấy. Quan hệ giữa hai chúng tôi rất tốt, không giống như dân cư mạng đồn thổi.”
Lời Quý Tiêu Tiêu vừa mới dứt, mọi ánh mắt đã đổ dồn về phía cô. Xem ra phóng viên này tha thiết muốn tìm ra sự thật, Thương Ngôn không thể không tiếp nhận microphone từ tay Quý Tiêu Tiêu. Trên mặt cô duy trì nụ cười giả dối, nói xong ngay cả bản thân cô đều
không tin vào lời nói này: “Đúng vậy, từ khi có dịp đóng phim cùng Tiêu Tiêu, hai chúng tôi đã rất thân thiết rồi.”
Thực ra không phải vậy, lúc đó vừa nhìn thấy nhau đã kết thù, không xem đối phương vào mắt. Nhưng hiện tại cô vẫn phải buông lời giả dối: “Mấy năm nay chúng tôi còn thường xuyên liên lạc với nhau. Đây là lần đầu tiên tôi tham gia phim điện ảnh, kinh nghiệm của Tiêu Tiêu có lẽ phong phú hơn tôi nhiều. Hy vọng Tiêu Tiêu sắp tới sẽ chỉ dạy tôi nhiều hơn.”
Nếu cô mà nhờ cô ta chỉ dạy thì đầu cô bị úng nước.
Đáy lòng Thương Ngôn không ngừng châm chọc đả kích Quý Tiêu Tiêu nhưng trên mặt vẫn duy trì bộ dạng vui vẻ. Cô vừa nói xong đám phóng viên liền chụp ảnh liên tiếp, Thương Ngôn cảm thấy mình và Quý Tiêu Tiêu có thể đóng vai hoa tỷ muội plastic [1].
[1] Hoa tỷ muội plastic: ý là chỉ hội chị em bạn dì tình cảm như hoa giả bằng nhựa, hàng giả 100% nhưng vẫn luôn tươi không tàn. Bên ngoài thân thiết chị em nhưng thực chất đấu đá như điên.
Cuộc phỏng vấn kết thúc, Thương Ngôn cấp tốc trở về khách sạn thay quần áo tẩy trang kéo rèm cửa tắt đèn. Động tác liền mạch lưu loát, sau đó lấy bịt mắt ra đeo vào, một giây sau chìm vào giấc ngủ.
Đồng hồ báo thức trong điện thoại vang lên ba lần, cô mới mơ màng tỉnh dậy. Cảm giác bản thân như ngủ được hẳn một thập kỷ, nhưng thực chất mới ngủ được năm tiếng. Phân cảnh đầu tiên của cô sẽ quay vào tám giờ tối, cho nên bây giờ phải rời giường để học thoại trang điểm làm tóc.
Đây là lần đầu tiên cô được đóng chung với nam thần mà nam thần của cô còn là ảnh đế. Bản thân cô nếu đã không để lại cho nam thần ấn tượng về diễn xuất tốt thì chí ít cũng không thể mất mặt trước anh được. Nghĩ tới đây cô cảm thấy phải nhanh nhanh tập thoại thật nhuần nhuyễn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.