"Khụ khụ, cái đó, Tình Tình này, có thể bác sĩ tay chân vụng về, xétnghiệm sai lầm thì sao? Hay là chúng ta đi Bệnh viện Quân khu thử máumột lần nữa xem.”
Lam Thiên Tình nghe lời của Đoạn Hề Trạch hơi gượng ép, lại thấy mấy người kia né tránh ánh mắt của cô, thì cô đã hiểu.
Mắt cô nháy mấy cái, nhìn Đoạn Hề Trạch cười một tiếng, nói: “Thật rathì cũng không sao hết. Nếu cháu không phải là con cháu nhà họ Đoàn, thì cháu vẫn là Lam Thiên Tình nha. Mọi người cũng không cần phải cảm thấycó lỗi với cháu, thật đấy, Tình Tình cũng cám ơn những ngày qua mọingười đã quan tâm đến cháu.”
Dưới ánh mặt trời ấm áp, người con gái linh động dí dỏm nhún nhún vaivới bọn họ, bộ dạng không sao cả, phối hợp với khuôn mặt trắng bệch lạicố tình buông lỏng, rạng rỡ phát sáng, xinh đẹp đến nỗi làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào, khéo léo làm cho người ta phải đau lòng thaycô.
Thấy Đoạn Hề Trạch không nói lời nào, Lam Thiên Tình xoa xoa hai taynhỏ, phủi mông, đem hai tay chấp sau lưng: “Không còn sớm nữa, mau đưacháu về đi. Thành tích của cháu đã không được tốt lắm, giờ mà không trởvề, sợ là điểm học phần sau đã thấp còn thấp hơn á, hì hì.”
Ngũ Họa Nhu đứng sau lưng cô nhìn thấy rõ ràng tay cô đang run rẩy. Lòng Ngũ Hoa Nhu nghĩ, nếu lúng túng và mất mác đều trút hết người cô, đoánchừng cô sẽ khóc đến chết đi.
Nhưng Lam Thiên Tình lại đón lấy ánh mặt trời, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-linh-dac-chung-xinh-dep/2325160/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.