Sáng sớm hôm sau, bởi vì chuyện của Ngũ Họa Nhu, lại thêm huấn luyện là vácvật nặng chạy nhanh một đoạn đường dài, Lam Thiên Tình làm đào binh mộtlần, trốn vào phòng làm việc của Kiều Âu.
Đối với việc họp đội buổi chiều, trong lòng Lam Thiên Tình vẫn còn chútsợ hãi. Nhưng Kiều Âu vẫn nắm chặt lấy tay cô, mấy ngày trước còn thỉnhthoảng hỏi cô có sợ hay không, nhưng bây giờ anh hỏi cũng không hỏi, cólẽ đã không còn lo lắng chuyện này.
Lam Thiên Tình cũng không muốn nghĩ quá nhiều, thuyền đến đầu cầu tựnhiên thẳng, đi từng bước một, nếu như Kiều Nhất Phàm thật sự quyết định muốn đưa cô ra khỏi lính đặc chủng thì còn nhiều cách, tránh được lầnnày sẽ còn lần sau. Thật ra cô cũng hiểu Kiều Nhất Phàm không để mìnhchịu khổ, nhưng có một việc Kiều Âu và Lam Thiên Tình hiểu tuy nhiênkhông người nào nói ra. Đó là lần trước Lam Thiên Tình nghĩ mình là conriêng của Kiều Nhất Phàm, khi tìm Kiều Nhất Phàm, thái độ và biểu hiệncủa ông khó tưởng tượng nổi.
Lam Thiên Tình hơi đau đầu, cô khẽ lắc đầu, không muốn suy nghĩ quánhiều, cô nhận lấy miếng điểm tâm nhỏ Kiều Âu đưa, cắn một cái, trongmiệng nói mơ hồ không rõ:
“Anh, chuyện tối qua em nhắn cho anh, anh thấy thế nào?”.
Kiều Âu sửng sốt, trong nháy mắt đại não vận hành, lấy điện thoại ranhìn một chút, trong lòng mơ hồ hiểu rõ. Nhưng anh lại mỉm cười ngướcmắt, làm nũng:
“Em cứ nói đi”.
Đôi mắt Lam Thiên Tình xoay xoay:
“Anh, Ngũ Họa Nhu thật lòng thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-linh-dac-chung-xinh-dep/2325135/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.