Kiều Nhất Phàm khiếp sợ nhìn Lam Thiên Tình, trong lòng giãy dụa một lúc rồi hỏi một câu:
“Kiều Âu biết không?”
“Anh ấy không biết! Con cũng không định cho anh ấy biết, cứ để anh ấy nghĩ là con chợt chuyển đi, không yêu anh ấy nữa là được!”
Lúc nói xong câu cuối Lam Thiên Tình đã nghẹn ngào rồi. Chuyện như vậybảo cô làm sao có thể nói cho Kiều Âu được? Căn bản là không thể nào mởmiệng! Kiều Âu yêu cô như thế nào, sao cô lại không biết?
Kiều Nhất Phàm đau lòng nhìn bộ dạng cô bé thương tâm muốn chết, thânhình cao lớn vòng quanh bàn làm việc muốn tiến lên an ủi cô, nhưng LamThiên Tình kháng cự đứng dậy lùi về phía sau.
Trong lúc nhất thời, ông cảm nhận được sự thất bại chưa từng có:
“Tình Tình, đó không phải là cách xử lý chuyện tốt nhất. Tình Tình, con nghe ba giải thích với con.”
Lam Thiên Tình kích động che đôi tai, cả người rúc thành một đoàn, lưngdính vào bức tường lạnh như băng, cả người theo tác động trọng lực, từtừ hạ xuống, ai nhìn cũng thấy thương.
“Không muốn! Con không muốn nghe! Ba cách xa con một chút!”
Cô khóc rống, giằng co không dứt, cuối cùng, Kiều Nhất Phàm đành phảilựa chọn thỏa hiệp. Ở ngay trước mặt Lam Thiên Tình, ông gọi vài cuộcđiện thoại, đầu tiên là đem tài liệu của cô, chuyển từ ‘Đại học khoa học kỹ thuật Giải phóng quân’ sang ‘Trường quân đội núi Thúy Bình’, sau đólại cho người trong trường ở núi Thúy Bình chuẩn bị ký túc xá cho cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-linh-dac-chung-xinh-dep/2325122/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.