Khi thân hình nhỏ nhắn mềm mại của Lam Thiên Tình xuất hiện trong tầmmắt của Kiều Âu, nháy mắt con ngươi của anh sáng lên như đom đóm mùa hè. Trong nháy mắt đó, chính điều đó đã cho Lam Thiên Tình hy vọng tựa nhưảo mộng.
“Tình Tình!”.
Anh bước nhanh đến phía trước, trước khi ôm cô vào ngực, động tác chợt dừng lại.
Anh nhìn những sợi tóc lộn xộn, hốc mắt hồng hồng, cổ áo sơ mi cũng cónhiều nếp nhăn, ánh mắt rời xuống, sắc mặt Kiều Âu càng lạnh, trên bắpchân trắng noãn có vài chỗ da rách có tia máu phiếm hồng, trên mu bànchân đầy bùn đất và bụi.
“Anh ~”.
Lam Thiên Tình khàn giọng mở miệng, nước mắt lập tức chảy xuống.
“Có chuyện gì xảy ra?”.
Anh đau lòng nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, vừa lau nước mắt vừa ôn nhu hỏi, mặc dù không dịu dàng như tưởng tượng, nhưng Lam Thiên Tình có thể cảm nhận được rõ ràng anh cũng đang ẩn nhẫn sự tức giận trong máu.
Phải nói sao?
Không thể nói!
Tên Trần Lượng đó biết chuyện cô bị đưa đến chỗ của Chu Tuấn, ngộ nhỡKiều Âu giúp cô ra mặt, Trần Lượng nói chuyện này ra, vậy thì cô nênlàmcái gì bây giờ?
“Không, không sao. Chỉ là không cẩn thận té ngã.”
Kiều ÂU nghe vậy, mắt phượng nhíu lại, không nói thêm gì nữa, anh chợt bước qua ôm cô vào lòng, ôm thật chặt!
“Au~!”
Sau lưng còn có phần da bị đá trên tường trong ngõ cọ rách, Kiều Âu ôm cô một cái, đau quá!
“Ưm” một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-linh-dac-chung-xinh-dep/2325076/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.