Sau khi nộp bài làm cho hiệu trưởng, Emma nhanh chóng trở về nhà theo lời nó dặn. Trên đường về, cô bắt gặp 1 cậu bé khoảng chừng 5,6 tuổi đang ngồi dưới nền đất lạnh lẽo khóc thút thít, vẻ mặt nhợt nhạt giống như người bệnh vậy, xung quanh đây lại không có ai. "Cókhinàocậubéđilạc không? Trông nhócrấtốmyếu, haylà mình dẫncậunhóc đitìmngườithân! " trong lòng Emma tự dưng nảy ra ý muốn giúp người. Lòng nhớ rõ lời nó dặn không được lo chuyện bao đồng nhưng khi bắt gặp tình cảnh như thế này thì bảo cô làm sao không lo được đây? Cậu bé trông đáng thương quá!
- Cậu bé! Em làm sao thế? Sao lại ngồi khóc ở đây?_Emma bước lại gần cậu bé hỏi
Thấy người lạ, cậu bé giật mình, bất giác lùi về sau một chút. Sau khi ổn định thân mình, cậu bé ngước ánh mắt trẻ con đầy ngây thơ thấm đẫm nước mắt lên nhìn Emma chăm chú. Giống như linh cảm nói cho cậu bé biết đây là người tốt hay sao ấy, cậu bé bất chợt nhào vào lòng Emma khóc thút thít, miệng nhỏ lắp bắp
- Chị... chị xinh đẹp... đưa em về, đưa em về nhà đi a... baba đi đâu mất tiêu rồi... không thấy nữa... huhu...
- Ờ ờ, ngoan nha nhóc con. Nào, nói cho chị biết, em tên gì?_Emma lấy tay mình lau đi những giọt nước mắt còn đọng lại trên gương mặt mũm mĩm, đáng yêu như thiên sứ của cậu bé. Bàn tay còn lại thương yêu vuốt vuốt mái tóc đen huyền mềm mại của cậu.
- Em... hức... em tên Thiên Hàn ạ. Pama gọi em là Tiger_Tiger yêu thích ôm lấy Emma
- Ồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-lanh-lung-toi-se-lam-moi-cach-khien-em-yeu-toi/2211640/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.