- À...! Thì ra là bà cô 7 màu đây sao? Cô ở trường này cũng nổi tiếng lắm nhỉ? Nghe nói cô vừa kênh kiệu, vừa điệu đà, vừa khó tính, vừa đáng ghét, vừa vô duyên, vừa xấu xí, vừa mê trai, vừa ế chồng. Thì ra là thật. Nghe đồn đã lâu, bây giờ mới gặp_Nó đứng dậy hùng hồn chọc quê bả. Nghe vậy cả lớp cười giã lã, ngã lên ngã xuống, cười đến độ chảy cả nước măt. Bà cô đen mặt, chưa kịp ú ớ gì thì nó nói tiếp_Cô hỏi em có ý kiến gì sao? Ý kiến của em là: Họ tên em không thể ai cũng có thể gọi, chỉ có người nhà mới được gọi thôi. Còn cô là ai mà dám gọi thẳng họ tên của em?_Nó cúi mặt xuống nói chuyện với bà cô (t/g: Cao quá mà, bà cô có 1m rưỡi)
- E..Em... Tôi là cô giáo của em_Bà cô tức giận nói
- Đâu phải người nhà của em_Nó dửng dưng nói
- Không được à?_Bà cô gằng giọng
- Không được_Nó nói giọng thản nhiên hết sức
- Em dám nói chuyện với cô như thế à?_Bà cô nghiến răng nghiến lợi nói
- Thì sao?_Nó đưa mắt nhìn xung quanh không thèm nhìn bà cô lấy 1 cái
- Em không sợ bị phạt à?_Bà cô hỏi giọng gian gian
- Không sợ
- Lên phòng hiệu trưởng cho tôi_Bà cô quát
- Không lên. Cô làm gì được tôi
- E...Em... Tôi sẽ đuổi học em_Nghe vậy nó liếc mắt nhìn bà cô nói
- Cô dám
- Sao tôi không dám_Bà cô nói
- Hừ! Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-lanh-lung-toi-se-lam-moi-cach-khien-em-yeu-toi/2211572/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.