(1)
Giường trắng, chăn trắng, gối trắng.
Dường như tôi đã quen với việc tỉnh dậy trong bệnh viện. Chỉ có điềulần này, người nằm trên chiếc giường trắng kia không phải là tôi mà làHạ Dạ Hàn. Anh đã sốt cao vì trận mưa đêm qua.
Từ trước tới nay tôi không biết nhiệt độ cơ thể anh cũng có thể caonhư vậy. Nhìn anh nằm trên giường với hai má đỏ ửng, đột nhiên tôi cócảm giác như đang nhìn một người khác.
“Cô là người nhà của bệnh nhân à? Hãy cùng tôi đi lấy thuốc”. Một y tá trẻ bước vào và nói.
Tôi đứng dậy ra ngoài.
Tuy gần đây thường xuyên phải nhập viện nhưng đi lấy thuốc như thếnày thì mới là lần đầu tiên. Hơn nữa mấy hôm trước nhập viện còn có thểnhìn thấy Hàn Thành Nam, nhưng bây giờ….
Tôi không khỏi cảm thấy sầu não, đầu óc trống rỗng.
……
Rõ ràng là sốt mà lại kê cho một đống thuốc linh tinh. Khi tôi vừaphàn nàn về bác sĩ vừa cầm thuốc vào phòng bệnh của Hạ Dạ Hàn….
Ơ? Người đâu rồi? Nhìn phòng bệnh trống trơn, đầu tôi như muốn nổ tung ra.
Rõ ràng là lúc nãy khi tôi đi lấy thuốc, anh chàng này vẫn còn nằmngủ trên giường, sao thoáng cái đã không thấy đâu rồi? Lẽ nào anh chàngnày đi vệ sinh rồi sao? Tôi mơ hồ nghĩ.
“A, trên tầng thượng có người muốn tự tử”. Lúc tôi vẫn đang suy ngẫm thì đột nhiên một giọng nói vang lên bên tai.
Tự tử? chắc không phải là…..
Tôi biết ngay mà, đằng sau sự yên bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-hotboy/2902598/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.