Phòng làm việc rộng rãi và tràn ngập ánh sáng. Chiếc rèm cửa sổ màuxanh lay nhè nhẹ. Đứng bên cửa sổ, trong màn ánh sáng lấp lánh củanhững tia nắng chiếu xuống nền đá cẩm thạch, một thiếu nữ mặc đồtrắng, đầu ngẩng cao, tự hào cúi xuống, ánh mắt khinh bỉ nhìn ngườiđàn ông đang quỳ gối bên cạnh cô.
Người đàn ông trung niên để mái tóc húi cua ngẩng khuôn mặt khỉ lênnhìn cô, ánh nhìn van xin, rồi tiến đến ôm lấy bàn chân cô, miệngkhông ngớt khóc lóc, cầu xin thảm thiết: “Hương Tranh! Hương Tranhnữ vương! Tôi cầu xin cô cho tôi một công việc. Tôi trên có mẹ già,dưới có con nhỏ, vợ tôi lại bị bệnh tim, cuộc sống của cả gia đìnhchỉ trông vào mình tôi. Hương Tranh nữ vương! Cô là một người tốtbụng, xin cô sắp xếp cho tôi một công việc, tôi cầu xin cô, cầu xincô!” Người đàn ông đó trông hao hao lão chủ háo sắc của Hương Tranhngày trước.
“Hừ! Lúc tôi còn là nhân viên của ông, đã bao nhiêu lần ông trừlương của tôi? Trừ đông, trừ tây. Tệ hơn, ông còn mắc bệnh háo sắc,thậm chí còn dám ra tay cả với tôi. Lúc tôi còn là nhân viên củaông, sao ông không hành động cho tử tế một chút? Bây giờ thất thếlại muốn tôi cho một cơ hội ư? Ông mơ rồi. Không có đâu!” HươngTranh từ từ tiến lại chỗ người đàn ông, mắm môi mắm lợi. Một tiếng“bang” khô khốc vang lên, người đàn ông đã bị đá bay ra ngoàicửa.
Trợn mắt nhìn lão chủ háo sắc bị đá văng đi, Hương Tranh mỉm cườiđắc thắng. Giữa lúc cô đang hạnh phúc tận hưởng niềm vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-hop-dong/112142/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.