Sáng nay, khi sắp bước vào trung tâm huấn luyện tự vệ Namjiu bỗng cảm thấy không khí xung quanh mình bỗng trở nên u ám đến đáng sợ. Cô thở dài lần thứ mười rồi bước qua cửa.
"Chị Namjiu sao thế, sắc mặt trông không được tốt, hay là buổi đàm phán hôm qua lại thất bại?". Saipan lo lắng hỏi.
"Mọi thứ đều ổn thỏa. Tòa nhà của chúng ta sẽ không bị phá nữa. N.J.Gym vẫn còn đủ từng milimet". Namjiu trả lời vẻ mệt mỏi.
"Thế sao mặt chị lại tái nhợt đi thế kia?".
"Chị thấy không khỏe". Namjiu chỉ trả lời có thế, ai mà biết được tối qua cô không thể nào nhắm mắt nổi vì trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện phải làm người yêu của Raman. "Pan, nếu Pa đến, bảo cô ấy vào gặp chị trong phòng nhé. Chị có chuyện muốn nói".
"Được ạ, em sẽ báo cho". Saipan nhận lời, Namjiu đi vào phòng làm việc của mình.
Namjiu chờ không lâu, Parani đã đến. Khi nhìn thấy cô bạn thân bước vào, Namjiu liền ỉu xìu lên tiếng trước. "Pa, tớ nghĩ, chúng ta xui rồi".
Parani ngay lập tức trở nên căng thẳng: "Sao Pan nói chuyện tòa nhà không còn vấn đề gì nữa? Tóm lại là đã xảy ra chuyện gì?".
"Tòa nhà thì đúng là không có chuyện thật. Chuyện là ở chỗ... ", Namjiu ngừng nói như thể chẳng còn tâm trạng nào mà nói tiếp.
"Có chuyện gì? Nghiêm trọng không?". Parani lo lắng.
"Rất nghiêm trọng". Giọng Namjiu nghe rất đáng sợ.
"Có ai bị làm sao à?".
"Không ai làm sao. Mọi người đều khỏe". Nói xong Namjiu thở dài.
"Nếu vậy thì là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ho-bao/48173/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.