Raman đưa Namjiu ra xe mà không có Thost và Chak đi cùng như mọi lần. Vì thế, hôm nay Raman đương nhiên là người lái xe cho Namjiu.
Khi đã ngồi vào trong xe, Namjiu định cởi chiếc áo vest quấn quanh eo trả lại cho chủ nhân của nó: "Anh cầm lấy đi, đắt thế này để tôi ngồi lên lại thành giẻ rách thì phí".
"Không sao. Em quấn lại như cũ đi. Khi lái xe, anh không muốn bị phân tâm, phải quay sang nhìn chân em".
Namjiu nghệt mặt khi nghe thấy câu nói thẳng thắn của Raman: "Tóm lại anh là người nói thẳng hay nói mà không nghĩ thế?". Namjiu nghiêm giọng.
"Là anh có ý tốt, muốn nói cho em biết thôi".
"À...". Namjiu dài giọng xách mé: "Anh định nói lúc này anh đang có ý nghĩ không trong sáng với tôi đúng không?".
"Thì cũng có phải có một chút chứ. Anh là đàn ông, không thể không để ý, không liếc nhìn được".
Namjiu quay sang nhìn Raman, trợn mắt gầm gừ: "Đàn ông! Đàn ông! Đàn ông!".
Raman nhướn mày cười cười, vui vẻ lái xe đi tiếp.
"Tâm trạng anh có vẻ vui nhỉ?". Namjiu lừ mắt.
"Đúng. Anh đang thử nghĩ xem, khi lái xe có bạn gái ngồi cạnh cảm giác sẽ như thế nào. Anh đang thử đây, quả không tệ chút nào. Anh thấy thích là đằng khác".
Namjiu thở dài, suýt thì sặc: "Anh đang dùng tôi làm vật thí nghiệm phải không?".
"Đừng nghĩ thế, dù có là vật thí nghiệm hay không, cảm giác cũng như nhau cả. Hay là em không có cảm giác gì? Có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ho-bao/1911764/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.