Edit: Tiệm Bánh Sò (đã beta) 
Chỉ ngửi một chút, cơn buồn ngủ của Chu Tiểu Tảo gần như biến mất. Trên người Lộ Cẩn Lăng có mùi gì đó rất kỳ quái, mùi rất nhẹ, nếu là người thường nhất định không ngửi được, nhưng mũi Chu Tiểu Tảo đâu giống người thường. Có khi dù Lộ Cẩn Lăng đã tắm rồi thì chỉ cần cô ngửi kĩ một chút cũng có thể ngửi ra sáng hôm qua anh ăn gì. 
Tuy vẻ mặt Chu Tiểu Tảo vô cùng ghét bỏ, nhưng Lộ Cẩn Lăng không buồn giận chút nào, ngược lại anh còn kích động nhìn Chu Tiểu Tảo: "Mũi cô thính thật đấy!" 
Chu Tiểu Tảo: "..." Chẳng lẽ anh quên tắm thật, bị mình nhắc mới nhớ à? 
Lộ Cẩn Lăng lấy điện thoại ra gọi ngay cho đồng nghiệp: "Gọi mọi người đi, tập trung tại hiện trường vụ án điều tra lại lần nữa." 
Tuy đồng nghiệp cảm thấy hiện trường đã được điều tra triệt để nhưng vẫn nhanh nhẹn đáp: "Tôi hiểu rồi, cho tôi chút thời gian tập hợp." 
"Được." 
Ngắt điện thoại, tâm trạng phiền não tích tụ vì vụ án trong lòng Lộ Cẩn Lăng sảng khoái hơn không ít. Bọn họ đã dùng đủ mọi cách mà vẫn không thể phát hiện được, mũi của Chu Tiểu Tảo có thể là điểm đột phá, nếu dẫn cô đến hiện trường không chừng sẽ có phát hiện mới. Nhưng vừa nghĩ đến đó, anh lại nhớ đến hình như cô đang sốt, không thể đi lại vất vả được. 
Sợ mùi trên người làm Chu Tiểu Tảo ngộp, Lộ Cẩn Lăng né xa một chút, nói: "Cô bị sốt rồi, để tôi đi mua thuốc trị cảm cho cô. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-heo-yeu-dau/922355/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.