Edit: Tiệm Bánh Sò
Đối với Chu Tiểu Tảo, Lộ Cẩn Lăng chính là ân nhân của cô, không chỉ cho cô chỗ ở, cho cô ăn mà còn giúp cô tìm được việc, cô đã làm phiền anh rất nhiều rồi. Giờ anh còn nói cô hãy ăn nhiều một chút...
Chu Tiểu Tảo ngượng ngùng xoa mặt: "Tôi không thể ăn nhiều như vậy được, sẽ rất tốn kém..." Lúc cha mẹ cho Chu Tiểu Tảo một nghìn đã đặc biệt căn dặn cô, đây là một số tiền rất lớn, giờ dù cô có ăn món rẻ nhất thì cũng phải tốn hơn một trăm của Lộ Cẩn Lăng, một nghìn chỉ đủ mười lần ăn, cô sợ Lộ Cẩn Lăng ngại mình ăn quá nhiều.
Lộ Cẩn Lăng híp mắt nhìn cô, điềm đạm nói: "Không sao, giờ cô ăn cứ coi như thiếu nợ tôi, sau này kiếm tiền trả lại là được."
Chu Tiểu Tảo cân nhắc một hồi, cười rạng rỡ: "Ý này tuyệt lắm!" Chỉ cần cô vất vả cần cù lao động thì nhất định sẽ kiếm được rất nhiều tiền, vậy hôm nay ăn nhiều một chút cũng được.
Lộ Cẩn Lăng lấy chìa khóa xe, trước khi ra ngoài còn vào phòng ngủ cầm theo một cái điện thoại cũ. Đây là điện thoại anh dùng hai năm trước, ngoại trừ hơi cũ thì công năng cơ bản vẫn đầy đủ.
"Đợi lát nữa đi làm sim điện thoại cho cô, tiện liên lạc." Đột nhiên nghĩ đến gì đó, anh hỏi Chu Tiểu Tảo: "Biết dùng điện thoại di động không?"
Tất nhiên là Chu Tiểu Tảo chưa từng dùng rồi, nhưng cô cũng đâu thể nói không biết được, xấu hổ lắm, người nào cũng có điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-heo-yeu-dau/243486/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.