Miên dọn dẹp mọi thứ trong sự hoang mang.
Cậu chủ biết chuyện gì rồi sao? Không thể nào, nếu Lãng biết rồi thì anh còn trả vờ như không biết làm gì.
Có lẽ anh chỉ vô tình chạm vào bụng cô, chắc là do dạo này cô hay nghĩ tới cái thai nên có tật giật mình thôi.
Nhưng vì phản ứng có phần hơi quá của Lãng lúc trưa làm cô đã phải suy nghĩ cả buổi chiều. Chắc có lẽ Miên nên cẩn thận hơn với Lãng. Không có gì bảo đảm là Lãng không ghét cô. Anh ta suốt ngày doạ đánh còn hay mắng cô. Miên cũng chẳng thích cái con người cọc cằn đó tẹo nào. Người gì đâu mà đẹp người nhưng lại chẳng đẹp nết tý nào.
Lỡ như Lãng không thích trẻ con thì sao? Bên cạnh anh cũng đã có An rồi. Tốt nhất là cô không nên xen vào làm gì nữa.
Miên cũng phải có kế hoạch rút lui thôi. Chứ để mấy nữa bụng cô to lên thì lại khó ăn nói.
Bỗng cô nhớ ra gì đó. Miên vội bật dậy lục lọi họp gỗ đã cũ trên đầu giường. Sau một lúc, cô cũng đã tìm thấy nó. Sổ đỏ căn nhà mà ba mẹ cô để lại cho cô.
Có lẽ đó là nơi lý tưởng để cô đến đó. Nhìn địa chỉ thì căn nhà cũng khá xa nơi này. Lãng cũng sẽ không có cơ hội đụng mặt cô đâu.
Chỉ nghĩ thôi, Miên cũng thấy thú vị. Cô sẽ ôm con của Lãng nuôi một mình. Hơ hơ, như vậy là cô không cần lấy chồng nhưng về già vẫn có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-hau-gai/2970994/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.