Vào một hôm cũng đến ngày hai người bà đã đến lúc rời đi, trong phòng ngủ của 2 bà
" Hai người đừng đi mà " Nguyệt khóc nức nở, quỳ ở dưới giường
" Tiểu Nguyệt, con người sẽ có lúc chết đi nó là quy luật của tự nhiên " Bà cô cười nhẹ, yếu ớt xoa đầu cô bé
" Chúng ta chỉ là chết sớm hơn người khác, lên thiên đường chắc chắn se sống tốt, sẽ không cần phải nhìn mấy con thây ma hung ác giết người, cảnh tượng đó chúng ta không thể không run sợ được " Bà anh cười nhẹ
Bố mẹ anh, anh với nhóm lớp A0 đuengs xung quanh, ai cũng nghẹn ngào
" Sống thật tốt nhé " Bà cô cười
Lời nói được buông xuống cũng là lúc hai bà ra đi, họ không cùng ngày sinh ra, không cùng nhau lớn lên nhưng có cơ may gặp nhau cuối đời để bầu bạn, cuối cùng là cùng nhau lên thiên đường
Khi hai bà nhắm mắt cô bật khóc lớn, người cuối cùng có máu mủ ruột thịt với cũng ra đi, cũng bỏ cô ở lại một mình rồi
Mọi người xung quanh cũng bi thương, anh nhìn cô khóc nhưng cũng không thể làm gì được, anh cũng rất buồn vì người bà của mình mất, người hiểu hết mọi thứ về anh, người trò chuyện với anh khi còn bé mà bố mẹ phải đi công tác
Sau khi mai táng cho hai người, hai người là thiêu rồi để tro bay lên trời, mọi người với tâm trạng buồn bã mỗi người một nơi
Vài ngày sau tâm trạng của mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gioi-vo/3600050/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.