Chương trước
Chương sau
Nu9 tên là Bạch Gia Nguyệt cô sinh ra trong một gia đình cũng được xem là khá giả từ khi sinh ra đã là một cô gái mạnh mẽ

Gia đình cô thuộc gia đình võ đạo nên khi cô 2 tuổi đã bắt đầu dạy cô đủ loại võ, giúp cô huấn luyện rất nhiều

Năm lên 3 tuổi cô đã tham gia giải võ tiểu học và dành được huy chương vàng

Sau 3 năm thi đấu rất nhiều thì cô đã trở nên nổi tiếng với cái tên Bạch Kim nữ vương

Khi cô lên 5 tuổi, bố mẹ cô đã mất do một vụ tai nạn xe kinh hoàng, cô đã rất sốc, cô khóc rất nhiều

Từ đó cô được bà ngoại nuôi, cô vẫn tham gia những giải đấu để kiếm tiền ngoài ra cô còn trồng trọt ở khu vườn ở nhà bà

Bà ngoại cô bây giờ cũng đã 60 tuổi rồi, ở trong căn nhà nhỏ với một khu vườn rất rộng, cô ở với bà dù hơi khó khăn một chút nhưng cũng rất vui

Na9 tên Thiên Dương Dạ, anh được sinh ra trong gia đình quý tộc giàu có

Từ nhỏ đã được cưng chiều hết mực

Anh chỉ học đúng một môn võ là karate rồi tham gia nhiều giải đấu và cũng thắng rất nhiều

Ngoài ra anh còn học rất giỏi, môn nào cũng thông thạo được xem là thiên tài

Anh hơn cô 2 tuổi, trong giải đấu võ thuật tiểu học trên toàn thế giới về bộ môn karate, cô với anh đụng độ nhau tại vòng chung kết

Họ đã đấu rất lâu, cũng bị thương rất nhiều

Nhưng đến cuối cùng cô đã chiến thắng, anh cũng ngất đi và được đưa đến viện

Sau khi khám thì anh bị tổn thương lặng lề đến động mạch não nên phải chữa trị rất lâu mới có thể tỉnh lại được



Gia đình anh thì rất sốc, mẹ anh đã khóc rất nhiều, sau khi cô biết tin thì cũng rất sốc, cô đi đến viện

Vừa đến nơi cô đã đón nhận cái tát từ mẹ anh

" Mày cút đi cho tao, tại mày lên con tao mới bị như vậy " Mẹ anh khóc, hét lên

Cô nắm chặt tay, cúi gầm mặt chịu những lời mắng rủa của mẹ anh

Một lúc sau bố anh mới ngăn lại

" Đó là do lỗi của con, mọi chuyện con sẽ chịu trách nhiệm, mọi người chữa trị bằng đông y con sẽ đi kiếm cây thảo dược, đến khi nào anh ấy có thể tỉnh lại, hồi phục như bình thường thi thôi, con cũng sẽ không bao giờ đụng vào tham gia giải đấu nào nữa hết, con sẽ đi kiếm thảo dược quý để chữa bệnh cho anh ấy dù khó thế nào con cũng sẽ tìm, con chỉ mong mọi người đừng đụng đến bà ngoại của con nếu được thì hãy chăm sóc lo cho bữa ăn của bà ấy thì con thành thật cảm ơn, con cũng mong mọi người đừng nói chuyện này cho bà ấy chỉ cần nói con đi thi đấu ở nước ngoài là được" Nguyệt nắm chặt tay nói

Cả nhà anh kinh ngạc nhìn cô

Ai có thể tin được một cô bé mới chuẩn bị lên 6 tuổi mà có thể nói ra những lời như vậy chứ

" Cái này cũng không phải là tất cả lỗi do cháu, chỉ là con bé quá đau lòng cho con trai của mình" Bà anh đi lại

" Đó là lỗi của con, bây giờ con đi con chỉ nhòe mọi người bảo với bà của con một tiếng, không bà ấy sẽ rất lo lắng " Nguyệt quay người rời đi

Cô lén lút vào nhà khi bà cô đang làm ở vườn, cô lấy balo dọn quần áo với một số đồ dùng cá nhân, bộ dao để cắt thảo dược rồi rời đi

Cô thuê xe đi đến ngọn núi cao phía bên trên còn có một ngôi chùa, người ta bảo nếu đi bộ từ dưới chân núi lên đến đó thì mình cầu nguyện gì sẽ linh nghiệm, nhưng nó rất cả mọi người chủ yếu đi bằng cáp treo, nó có tận 5000 bậc

Ngọn núi này cũng có rất nhiều thảo dược quý hiếm nhưng cũng rất nguy hiểm

Cô len lên từng bậc một, cũng chú ý xung quanh xem có thảo dược hay không, sau một buổi thì cô cũng leo được 500 bậc, buổi tối cô ăn gà rừng cô bắt được rồi nướng lên, rồi ngủ trên gốc cây

" Bông bông " Nguyệt gọi



Một con chim đại bàng đi đến

" Bông nhờ em đó mang cái này đến Bạch gia cho chị nhé " Nguyệt cười nhẹ, chiếc túi cô để thảo dược mình hái được vào bên trong

Con đại bàng nhìn cô rồi cắp chiếc túi rồi bay đi

Bây giờ là 8h tối cô đi ngủ sớm để mai dậy đi tiếp

Nói người lớn thì không sao nhưng cô chỉ là một đứa trẻ, những việc như vậy không phù hợp với một đứa trẻ chút nào

Trong khi những đứa trẻ khác vui đùa quây quần bên cha mẹ thì cô lại phải làm những việc khéo là người lớn cũng không làm được

Anh đã được chuyển về nhà để điều trị

9h gia đình anh đang ngồi ở sopha phòng khách thì bông bay vào

" Lui đi " Bố anh nhìn thấy con chim rồi nhìn nó cắp cái túi bên trong còn có thảo dược bên trong thì hiểu ra, bảo người hầu lui ra

Bà anh nhìn thì cũng biết

Bông để cái túi lên bàn rồi cũng bay đi

" Mang cái này vào phòng thuốc đi " Bà cô

" Vâng " Người hâu cầm, đi vào phòng thuốc

" Con thấy mình có lỗi chưa, con bé cũng mới 5 tuổi bố mẹ thì mất sớm một mình nuôi bà ngoại, cũng đâu phải con bé cố ý trong quy định cũng bảo tham gia thì đấu sẽ xảy ra vấn đề bất trắc nên cân nhắc kĩ khi tham gia, con vì ích kỷ chỉ lo cho con mình mà đổ hết tội nên người con bé, hồi nhỏ 5 tuổi con làm được cái gì? con bé phải leo núi kiếm thuốc đấy, mặc kệ nguy hiểm bây giờ con đến nhà con bé bảo bà con bé đi, nếu con còn lòng từ bi từ mang bà con bé về đây chăm đến khi nào con bé trở về " Bà anh nhìn mẹ anh

"..... Vâng, con biết rồi ạ "Mẹ anh cảm thấy hối hận, đi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.