Cái tên khốn kiếpđáng đánh đòn kia vừa lòng đắc chí xuống xe, trước khi anh chưa đi xa,tôi không dám xuống xe, thừa dịp này quan sát hoàn cảnh xung quanh mình, người ở đây hơi thưa thớt, không có chiếc xe nào chạy qua, Âm HạngThiên đi về phía một tòa nhà ba tầng thắp đèn sáng chói, cách chỗ dừngxe chỉ hơn trăm thước, đợi lúc bóng dáng của anh hoàn toàn lấp đi bởibức tường ngôi nhà, tôi lập tức xuống xe, bên trong xe ấm áp thì ngoàixe càng lạnh lẽo thêm, một cơn gió thổi qua, tôi nhịn không được mà rùng mình một cái. Đây là chỗ quái quỷ nào vậy hả?!
Tôi mờ mịt nhìncon đường dài bất tận, lòng liền chìm vào đáy biển, nơi này hình như làvùng núi sương mù nổi danh thành phố D, những ánh đèn đang lóe lên kiađều là những biệt thự được xây dựng ở vùng núi này. Chỗ này còn quỷ quái vắng vẻ hơn đại trạch nhà họ Âm nữa. Không có xe buýt, không có tàuđiên thành ngầm, thậm chí ngay cả xe taxi cũng hiếm thấy. Nếu như tôi đi xuống núi, không phải là không thể bị cóng chết ở đường, huống chi, lỗmũi Âm Hạng Thiên còn tinh hơn so với chó, ngộ nhỡ tôi chưa kịp chạy xađã bị anh bắt lại, hậu quả còn đáng sợ hơn so với chết rét!
Đắnđo nhiều ần, tôi quyết ngoan ngoãn chờ đợi, tránh việc chết mà cũngkhông biết chết thế nào. Tôi nghĩ vậy xong, xoay người mở cửa xe, nhưngcửa xe lại không động chút nào!
Trong lòng tôi run lên, dùng sức kéo, vẫn không nhúc nhích!
Tay tôi dùng sức kéo cửa xe, giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551517/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.