Người kia xoay người, gương mặt chứa đựng nụ cười đáng yêu xuất hiện: “Bách Khả, sinh nhật vui vẻ.”
“Cám ơn.” Tôi nhận bó hoa anh ta đưa lên, nghi ngờ nói: “Sao anh biết được sinh nhật của tôi?”
“Điều tra, anh còn biết rất nhiều nữa, ví dụ như, lần đầu tiên em nói yêu đương, lần đầu tiên em nắm tay với nam sinh, lần đầu tiên. . . . . .”
“Ngừng!” Tôi cắt đứt lời nói không ngừng của anh ta: “Sao anh lại tìm mấy cái đó? Đừng nói với tôi anh kêu thám tử tới bên cạnh tôi, tôi trở mặt với anh.”
Anh ta mỉm cười, hai cái răng mèo lóe lên ánh sáng nghịch ngợm: “Đâu có phức tạp như vậy, anh đi theo Âm Hạng Thiên tới đây, anh ta đi lên trước rồi, vốn dĩ anh còn định điện thoại gọi em ra ngoài, không nghĩ tới em lại tự đưa mình lên cửa.”
Tôi đột nhiên ngước mắt lên, có chút ngoài ý muốn, nói: “Sao anh ta lại không dự lễ Nô-en với chị anh chứ?”
Khóe môi của Nhiễm Nhiễm rủ xuống, không vui lầu bầu: “Anh ta đang ở trên lầu, anh ở ngay trước mặt em, em lại không quan tâm anh, đi quan tâm anh ta. Không phát hiện ra sẽ làm tổn thương lòng người ta sao?”
Tôi ngượng ngùng cười: “Tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi, không có một chút quan hệ tới sự quan tâm.”
“Dù em hỏi một chút cũng không phải tùy tiện.” Anh ta mềm giọng tố cáo, cặp mắt ngập nước kia viết: ngươi: Em khỏe mạnh quá nhỉ! Sống dễ chịu quá nhỉ! Sống dễ chịu quá nhỉ. . . . . . Ôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551515/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.