Tôi tiếp nhận chỉ trích. Tôi thừa nhận, lúc ấy là tôi giận đến hồ đồ rồi, mới có thể coi hắn là loại người như vậy. Tôi cũng thừa nhận, là do tôi bị chuyện hắn và Nhiễm Du ăn tối cùng nhau kích thích, cho nên ấm đầu, liều mạng nói ra những lời này. Vì vậy, tôi nguyện ý nói xin lỗi.
"Tôi nói, đó là một hiểu lầm, anh có thể bình thường trở lại." Tôi không muốn nói nhiều, đứng dậy muốn đi.
Chỉ là, theo tiềm thức tôi nghĩ rằng nếu tôi động thì sẽ bị bắt trở về.
Cho nên, đầu ngón tay của hắn mới vừa chạm vào cánh tay tôi thì tôi đã thuận thế ngồi trở lại ghế salon.
Tôi nói, đây là phản ứng tiềm thức, cho nên, sau khi tôi ngồi nguyên vị, hắn sửng sốt, tôi cũng sửng sốt. Hai người cứ như vậy lẳng lặng nhìn nhau chằm chằm, không khí có chút biến hóa bất thường, dường như. . . . . . Không ăng thẳng như thế.
Sau giây lát, hắn mở miệng có chút kinh ngạc: "Sao cô giống như con lật đật thế? Gẩy nhẹ một cái là lắc?"
"Tôi sợ anh khống chế sức lực không tốt, làm đau tôi." Tôi thành thực nói.
Lông mày của hắn từ từ chau lại, lửa giận từ đáy mắt bay lên: "Tôi đối với cô tệ thế sao?"
Tôi nghiêm nghị thanh minh:"Tôi nói, là tôi sợ anh khống chế sức lực không tốt, chứ không nói anh cố ý làm như vậy."
"Bách Khả!" Hắn chợt cất cao âm điệu, rất dễ nhận thấy, thanh minh của tôi không hề làm giảm đi tức giận của hắn.
Tôi bất đắc dĩ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551423/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.