Trưa Chủ nhật, tôi bận rộn trong bếp. Nấm hương, sườn xào chua ngọt, thịt bò nướng, mở nồi, lấy ra ba hộp đựng thức ăn, đem thức ăn chia làm ba phần bằng nhau, hộp nào cũng đầy thức ăn.
Đinh linh linh —-
Điện thoại vang lên.
Tôi vội vàng đi ra phòng khách, cầm ống nghe lên, tiếng cười của Âm Nhị Nhi truyền ra: "Có muốn tôi đi đón em hay không?"
"Không cần, buổi trưa rất dễ kẹt xe, cứ để em đi “con rùa” qua. Các anh đợi thêm nửa giờ nữa, bây giờ em liền ra cửa."
"Vậy em đi xe cẩn thận một chút."
"OK!" Tôi cúp điện thoại, cởi tạp dề xuống, vội vội vàng vàng rửa mặt, thay quần áo.
Sau nửa giờ, tôi đứng dưới tòa nhà tập đoàn Âm thị, cách đó không xa, một người áo mũ chỉnh tề như hoàng tử tiến lên đón.
"Thật vất vả cho em rồi, thật vất vả mới được nghỉ phép, còn phải đưa cơm trưa cho chúng tôi." Dưới ánh mặt trời, làn da của Âm Nhị Nhi trắng mịn sáng long lanh khiến thân là phụ nữ như tôi vừa hâm mộ lại vừa ghen tỵ.
Tôi đưa cho hắn hộp cơm của lão đại và của hắn, cười khanh khách nói, "Ai nói với anh là vất vả, thân là em gái tự nhiên cũng muốn cống hiến một phần sức lực nhỏ bé a."
Bởi vì Âm Tam Nhi có tật xấu là rất kén ăn, thường thường vào ngày nghỉ tôi vẫn đưa cơm cho hắn. Hôm nay cũng như thế. Thật ra thì Âm Tam Nhi chỉ kêu tôi làm một phần cơm trưa đưa tới đây, nhưng, lần nào tôi cũng mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551418/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.