Bầu trời một mảnh xanh lam, không có một cơn gió, chỉ có từng đám từng đám mây trắng.
Tôi mặc một bộ đồ cưới, trùm khăn voan màu trắng, khoác cánh tay Âm Huyền, chậm rãi đi vào giáo đường chật ních tân khách, cha xứ đứng ở trên lễ đài, cầm Thánh kinh trong tay chờ đợi.
"Cha nuôi, con có chút khẩn trương." Tôi nhỏ giọng nhìn người đàn ông trung niên bên cạnh nói.
Ánh mắt Âm Huyền vẫn nhìn về phía trước, bước chân có một chút rối loạn, nhưng trong giọng nói vẫn lộ ra nụ cười thản nhiên, "Không sao, có cha nuôi ở đây, sẽ không xảy ra chuyện gì không may."
"Ngài đại diện nhà trai, lại còn đại diện nhà gái, chuyện này không tốt lắm đâu." Tôi nhỏ giọng nói.
Âm Huyền cười nhẹ, "Đây mới là một nhà kết hôn, đi hết lần này, thì con không thể gọi ta là cha nuôi nữa rồi."
Tôi nhỏ giọng đáp một tiếng, cưỡng bách mình ưỡn ngực ngẩng đầu, mắt nhìn phía trước.
Nhìn qua tấm khăn voan trắng, cha xứ đứng trên lễ đài, mái tóc chải ngược có vài cộng lòa xòa trước trán. Mà người đàn ông bên cạnh cha xứ thì lại quần áo cầu kỳ, lông mày ngọn núi nhíu chặt, giờ phút này ánh mắt đang nhìn tôi như nhìn kẻ thù.
Tâm trạng của tôi run lên, bước chân chậm lại một chút, "Cha nuôi, con có thể đổi ý không?"
Âm Huyền cười khẽ, "Đã chậm quá, con chỉ còn con đường thực tế làm nàng dâu Âm gia thôi."
"Nhưng cha xem sắc mặt của Âm Tam Nhi rất khó chịu a." Tôi lo lắng nói.
"Cái đó là cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/551416/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.