Sói con nhìn đông ngó tây, tôi không khỏi nghi hoặc, nói: "Người sói không phải ba tuổi mới biết biến thân sao? Con trai của cô nhiều nhất chỉ khoảng một tuổi?"
"Cho nên mới là thiên tài á." Âm Sở Nguyệt ôm sói con từ trong bọc chăn ra ngoài, bỏ vào trong lòng tôi: "Để bảo bối nhận em làm mẹ nuôi."
Đầu tôi đầy vạch đen, người nhà họ Âm sao lại cứ thích kết nghĩa họ hàng như thế chứ?
"Tên cậu bé là gì?" Tôi gãi gãi cổ của sói con, nó ra vẻ rất hưởng thụ.
Cái đầu nhỏ đầy lông lá, ánh mắt trong suốt phát ra những tia sáng hung ác có thể giết người trong nháy mắt.
Không có biện pháp, sói con nhìn qua thật sự rất giống con chó.
"Hạ Tử Hằng, tháng trước mới tròn một tuổi."
"Xin chào, con quả thật không giống người thường nha." Tôi xoa vùng ngực lông lá của con sói nhỏ.
"Tất nhiên, con tôi chính là một thiên tài." Sói mẹ nhìn sói con, trong mắt tràn đầy yêu thương.
Mặc dù, chuyện này không có quan hệ gì với tôi, nhưng tôi vẫn vui vẻ với sói con thiên tài.
"Cô Âm, cô cùng Âm Tam. . . . . . Ách . . . .Âm Hạng Thiên là chị em ruột sao?"
"Đừng gọi xa cách như vậy, gọi chị là được. Chị là chị của nó." Âm Sở Nguyệt cười híp mắt nói, bỗng nhiên, làm như chợt nhớ tới cái gì đó cô bèn “Ah” lên một tiếng: "Cao hứng quá, quên mất lão Tam."
"Anh ta thế nào?"
"Nó và Nhiễm Du trốn ở trong góc phòng thầm thì với nhau đấy."
"Nhiễm Du là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-gia-nai-cua-tong-giam-doc-soi/264120/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.