Thấp thoáng Đồng Dao chợt nhận ra đó là mẹ mình bà được Lục Tư Thành dìu đến bên cạnh cô...đột nhiên Đồng Dao oà khóc nức nở như một đứa trẻ năm tuổi bị lạc mất mẹ bây giờ mới tìm lại được
" Mẹ...có phải con đang nằm mơ không...mẹ thật sự là mẹ sao... "
Bà Đồng rơi nước mắt hạnh phúc ôm lấy Đồng Dao một quãng thời gian dài bà không được ôm cô gái nhỏ này bây giờ cảm giác vẫn vậy vẫn như lúc cô còn nhỏ...
" Con thật sự rất nhớ mẹ..."
Cô nức nở hờn giận mẹ mình sao lại ngủ lâu như vậy đến ngày trọng đại bà chợt tỉnh lại sắc mặt tươi tắn hơn đó là điều mà Đồng Dao cảm thấy hạnh phúc nhất...
" Mẹ cũng rất nhớ con...Đồng Dao của mẹ "
Mọi người ai cũng vui mừng khi thấy mẹ con họ gặp lại nhau đặc biệt là Lục Tư Thành...anh nhìn người con gái này vui vẻ cùng những giọt nước mắt hạnh phúc mà không kìm được sự vui vẻ ra mặt...ông Lục cũng cảm thấy thật sự rất may mắn...
Năm đó vụ tai nạn xe đã khiến ông Đồng và Vương Lam ra đi mãi mãi...bà Đồng thì trở thành người thực vật chỉ có ông là may mắn nhất chỉ để lại di chứng ở chân nhưng bây giờ không sao...những điều đó đã làm ông cắn rứt lương tâm hơn 20 năm nay...ăn không ngon ngủ không yên điều đó làm sức khỏe ông đi xuống rất nhiều...
Nhưng kể từ khi nghe tin Đồng Dao là người mà Lục Tư Thành yêu và muốn ở bên cạnh sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-dj-cua-anh/2780813/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.