Thích một người cũng giống như đeo tai nghe một bàn nhạc buồn người ngoài nhìn vào thí nói ta đang bình thán cảm thụ nhạc nhưng họ đâu biết cái giáng vẻ đi chỉ là vẻ bề ngoài được che dấu bằng một mặt nạ dày nhưng bên trong giông bão không ngừng kéo đến tâm trạng tồi tệ nhất sự mệt mỏi tự nhiên chíêm chỗ.....
**"*********
********
*****
Tôi đã thích cậu từ lần đầu tiên nhìn thấy cậu trái tim tôi đã lệch một nhịp, tôi chỉ muốn mình tới lớp thật nhanh để ngắm dáng vẻ của cậu khi bước vô lớp, tôi biết cậu đã thích người con gái khác nhưng tình cảm tôi trả thể ép buộc nó không ngừng dõi tới cậu tôi chả muốn được cậu đáp trả lại tình cảm này của tôi tôi chỉ muốn mình đơn phương và ngắm cậu thừ xa vậy là đủ rồi,.... Suy nghĩ của quỳnh chi bị dán đoạn khi cô đâm sầm vào cây cột điện giữa sân trường đưa tay lên xoa xoa cái chán đáng thương của mình.
- sao câu đi không để Ý gì vậy
Cô Nhạc nhiên với giọng nói quen thuộc này đây không phải là phong sao, trên sân trường bao nhiêu người sao cô lại đâm chúng phong chứ cô mỉm cười ngước mặt lên nhìn phong.
- tôi xin lỗi
Cô vừa ngẩng đầu lên thì liền cúi đầu xuống ăn năn xin lỗi phong nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của cô phong trợt mỉm cười rồi lôi tay cô đi trong ánh mắt Ngạc nhiên má cô bắt đầu đỏ ứng lên tim thì đập hỗn loạn.
-anh kéo tôi đi đâu vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-co-chap/1999045/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.