Thật ra không có ai là lạnh lùng vô tâm cả, trái tim không phải làm từ sắt đá mà không biết vui buồn, bàn từng thấy người lạnh lùng, bạn từng nghĩ họ không có cảm xúc và bạn từng khẳng định họ không biết cười, như vậy bạn đã sai rồi chỉ là bạn không phải là người khiến họ trở nên ấm áp gỡ bỏ dáng vẻ lạnh Lùng đó....
**""""""*****
Zzzz*******
****†★****
Sau khi cõng nó từ ngọn đồi nhỏ xuống, chợt nhận ra là hắn với nó chưa ăn gì nên đã lái xe tới nhà hàng sang trọng.
- chào cậu chủ
Cô nhân viên lễ phép chào khi thấy hắn,rồi liếc mắt qua chỗ nó vẻ mặt không vui, hắn lạnh lùng tien tới bàn ăn nó cũng chẳng để ý tới cô nhân viên nên cũng đi tới ngồi đối diện chỗ hắn.
- em ăn đi rồi chúng ta sẽ tới một chỗ này
Nghe hắn nói vậy dương đôi mắt khó hiểu lên nhìn hắn như biết nó định nói gì thì hắn nhanh chóng chả lời.
- bí mật
Nói xong hắn cười tươi làm nó có phần ngỡ ngàng hắn đang cười sao con người lạnh lùng này bây giờ đang cười sao, nếu cô nói cho người quen hắn thì ai mà tin cô được mà hắn cười nhìn cũng đẹp lắm chứ nhưng sao tim cô lại run vậy lắc đầu để xóa bỏ suy nghĩ vừa rồi.
- sáng mai tôi sẽ về nhà tôi cảm ơn anh thời gian vừa qua
Nó vừa nói vừa cắt miếng thịt bò, nghe nó nói vậy ánh mắt của hắn có chút buồn có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-co-chap/1999033/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.