Từ bé đến lớn nhỏ ghét nhất là giờ thế dục cứ phải chạy thục mạng bán sống bán chết, có những lần chạy phạt mà đau thắt bụng nhỏ nghĩ tới cũng thấy sợ.
- sao cậu không đi thay đồ đi
Quỳnh chi hỏi khi thấy nhỏ vẫn mặc đồ đi học mặt thì cứ nhăn lại như khí ăn ớt.
- từ bé tới lớn tớ ghét nhất là tập thể dục
- thảo nào cứ thể dục là tớ thấy cậu chuồn đi đâu mất
Chi lên tiếng như vừa phát hiện ra điều gì mới mẻ lắm
- tớ ra căng tin đây bye bye
Nói xong nhỏ chạy vụt đi chưa kịp để cho cô ú ớ câu gì.
- các em tập hợp
Thầy gíao hô to, nghe tiếng thầy các cô cậu học sinh lật cat vào chỗ.
- hôm nay chúng ta sẽ thi chạy 2 bạn một cặp do thầy gọi, các em khởi động đi để chúng ta chạy.
Nói xong thầy ra ghế ngồi uống nước để cho lớp tự biên tự diễn.
- hem chi ngọc đâu
Cậu hổ vì từ nãy cậu để ý một lượt mà chả thấy nhỏ đâu bèn chạy qua hỏi chi
- quan tâm người ta rồi àk sáng lạnh lùng lắm mà.
Chi Chêu đùa nói với cậu làm ai kia cũng có phần đỏ mặt
- ai quan tâm chứ do không thấy nên tò mò hỏi thôi
- ồ ai đỏ mặt kìa công tử sát gái đây hả.
Cô lém Lỉnh trọc cậu
- thôi không nói với cô nữa
Cậu thẹn qúa hóa giận nen dẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-co-chap/1999022/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.