- sao cô ngốc thế vì bọc bánh mà để cho nhỏ đó dẫm lên tay không phải cô đánh nhau giỏi lắm sao
Cậu mặt hầm hầm trách nhỏ vô cớ.
-tôi không cho phép ai dẫm đạp lên banh của tôi. Anh đang lo lắng cho tôi sao
Nhỏ hỏi nghi hoặc nhìn cậu,cậu thì sững lại
- tầm bậy ai thèm quan tâm.cô thôi về lớp đi. về cho rộng chỗ
Nói xong cậu đi thẳng luôn mặc kệ nhỏ ở đường sau í ới.
****
Trên sân thượng
- """tút.....tút...tút....""
- tiểu thư gọi có việc gì thế
Giọng nam bên kia nói có phần sợ hãi và khính nể.
- đúng 1h cho tập đoàn phạm gia phá sản mua lại công ty
Giong nói lạnh lùng vang qua điện thoại
- nhưng thưa tiểu thư còn ông chủ thì sao ạ
- anh không cần lo làm tốt nhiệm vùi tôi giao đi
Nói xong nó lạnh lùng dập máy. người bên kia vuốt tim thót nhrx nhõm trong đầu không ngừng nghĩ ai lại gíam đắc tội với tiểu thư họ hàn vậy trời thật không biết lượng sức.
Nó định đi xuống thì chợt thấy có cậy đàn ở góc bên kia của sân thượng chiếc đàn bán đầy bụi lâu rồi không ai động tới. nó liền phủ bụi đi ngồi thụp xuống đất tay cầm cay đàn. Con ngươi đen tuỳên không chút vướng bận phant phất nỗi buồn.
11 năm trước
- huhu ông ơi cháu không chơi Đang đâu đau tay lắm Hư hu
Đứa bé xà vào lòng ông nội nung níu. Ông đưa tay xoa tóc đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-co-chap/1999001/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.