Sau khi rời khỏi căng - tin thì nó và nhỏ gọi người mang đồ tới để họ thay. Cậu sau khi rời đi thì lên lớp luôn,còn hắn thì không lên lớp mà hắn lên sân thuợng hóng gió. Đứng trên sân thượng những cơn gió mạnh cứ tạt vào người hắn như muốn đổ xuống mà con người kia vẫn đứng im lạnh lùng khuôn mặt vẫn đìêm đạm trầm tư nghĩ gì đó.
3năm trước
-minh huy àk em phải đi rồi
Cô gái mặt buồn bã nói với hắn
- em đi đâu bao lâu
Hắn vuốt tóc cô rồi nói ánh mắt có chút hỗn loạn
-không biết nhưng em...
Câu nói chưa kíp phát ra thì hắn đã nói
-em không cần anh nữa àk
-em...em..
Câu nói lấp lửng của cô thật sự cô không biết phải trả lời anh ra sao cô cần anh chứ nhưng cô có đam mê của mình cô cần thực hiện nó
-minh huy đừng buồn em đi rồi em về mà
Thật sự hắn không hiểu cảm giác của hắn giờ ra sao chỉ biết bây giờ hắn rất mệt hắn bước đi trong vô thức
- anh sẽ đợi em chứ
Thiên di nói vọng lên nhưng hắn không quan tâm đi thẳng. Rồi cô chạy theo níu tay hắn.
- em hứa sẽ quay về mà chỉ cần anh còn đợi và yêu em nhất định em sẽ quay về em hứa.mong anh chăm sóc thiên thiên giúp em.
Nói xong cô thơm lên má hắn và đi luôn.hồi ức kết thúc
- thiên di anh phải đợi em tới bao lâu nữa hả
Hắn hét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-co-chap/1998997/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.