Hôm nay lớp tôi có tiết thể dục tự chọn, lâu lâu không mặc váy cũng thoải mái ghê, tha hồ mà bay nhảy. - Ê, nghe nói hôm nay Minh Khôi có buổi tập ở câu lạc bộ bóng đá đó.
- Thiệt hả?! Vậy thì tụi mình nhất định phải đi xem mới được.
- Đúng đúng, hoàng tử Minh Khôi mà đá bóng thì còn gì bằng.
Từ sáng đến giờ tôi cứ nghe bọn con gái trong lớp bàn tán về hắn. Thỉnh thoảng còn thấy vài nàng cắn bút mơ mộng. Uầy, phải công nhận sức hút từ mỹ nam ghê gớm thật. Mới hôm trước tôi còn thấy trong hộc bàn của hắn có một núi bánh kẹo mà cái nào nhìn cũng ngon mắt. Nhưng nếu chỉ có vậy thì chẳng nói làm gì, đằng này tôi lại là một đứa hảo ngọt. Học bài đói thấy bà mà nhìn mấy món ngon lành đó.... chịu sao nổi. Sau một hồi đấu tranh tư tưởng kịch liệt thì quyết định: vì miếng ăn ta bất chấp tất cả! Bèn lén lấy một viên kẹo bỏ vào miệng. Cũng may là hắn và cô giáo không phát hiện, chứ nếu không danh hiệu con ngoan trò giỏi suốt mấy năm vẫy tay tạm biệt tôi quá.
Chưa tới giờ vào lớp nên tôi tranh thủ dạo quanh trường một tí. Trời đã sang thu nên mát mẻ thật. Sân trường rải rác những chiếc lá vàng khô do trận mưa rào tối qua. Gió tinh nghịch lùa vào tóc tôi làm nó bay lòa xòa trước mặt. Nhìn mái tóc ngắn này, tôi bất giác phì cười. Sở thích lớn nhất của tôi là đọc tiểu thuyết tuổi teen. Vì quá ngưỡng mộ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ca-tinh/92921/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.