- Anh đã về rồi sao, anh Ju?Anh mỉm cười hiền lành, nhẹ nhàng đưa tay vuốt tóc tôi, cất giọng ấm áp đầy tình yêu thương:
- Ngoan nào, bé Nguyên đừng khóc! Nhưng mà giờ Nguyên đã lớn rồi nhỉ, đâu thể gọi là bé được nữa!
Tôi quệt nhẹ giọt nước mắt, gật đầu lia lịa
- Hey, look at me!
Một giọng nước ngoài cực chuẩn như đang nhắc nhở.Tôi giật mình, đỏ mặt vội buông anh Ju ra. Trước mắt tôi là một người phụ nữ rất xinh đẹp với mang đường nét phương Tây vô cùng cuốn hút. Cô ấy nhìn tôi với vẻ hiền hòa, trông thật thân quen
- Do you remember me?
Rồi, bây giờ tôi đã chính thức nhớ ra được!
- Cô Kate! - tôi mừng rỡ thốt lên - sao con quên cô được ạ!
Tôi đáp lại cô bằng tiếng Việt ( không phải vì tôi ngu tiếng Anh đâu nhá. Chỉ là vì mừng quá nên chữ nghĩa tây ta bay mất tiêu, xài luôn tiếng mẹ đẻ. Nhưng cô ấy rành tiếng việt lắm, lo gì!! )???????????? À quên giới thiệu, cô ấy là Harris Kate, người bạn rất thân với mẹ tôi khi bà du học bên Mĩ và cũng là mẹ của anh Ju, người Tây chính gốc luôn đó! Dẫu vậy anh Ju lại là con lai bởi ba anh là người Việt. Mẹ tôi kể rằng sau khi kết hôn thì cô ấy chuyển hẳn về Việt Nam sinh sống ở một biệt thự gần nhà tôi. Từ đó đã làm nên quan hệ anh em thân thiết giữa tôi và anh Ju đấy! Mặc dù anh chỉ hơn tôi có đúng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ca-tinh/1999116/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.