Tôi tức tối chạy ra, nhưng hắn nhanh như chớp ấy, mới đây mà chẳng thấy đâu nữa. Hừ, cậu ta đúng là cái tên lạnh lùng kiêu ngạo đáng nguyền rủa nhất thế gian này mà! Hắn đã không nói thì thôi, chứ hễ mở miệng ra là toàn mấy lời khinh thường nhan sắc của tôi. Nếu hắn ghen tị với vẻ đẹp trời ban của tôi thì cũng đừng tỏ thái độ như thế chứ. Bởi người ta nói đẹp quá cũng khổ! Cơ mà trước giờ chỉ có con gái với nhau mới ghen tị nhan sắc của nhau thôi mà ta?! Không lẽ hắn là...
Ôi trời, không phải chứ! Ngẫm nghĩ lại thì việc này không hẳn không có cơ sở, bằng chứng là trước giờ có biết bao thiếu nữ xinh đẹp tỏ tình đều bị cậu ta phũ phàng từ chối đó thôi. Ái chà chà, nếu thật vậy thì... tiếc thật đấy! Mặt mũi nhìn cũng sáng sủa mà lại... như thế! ^^ (phải công nhận là trí tưởng tượng của tôi ngày càng phong phú, mai mốt trở thành nhà văn nổi tiếng chứ chẳng chơi ^^ )
Thôi thì đằng nào cũng trống tiết, xuống sân chơi cho đỡ chán, tiểu thuyết có đem theo đây này. Lòng hơn hớn rảo bước qua canteen, tính mua một cái bánh mì ngọt ăn sáng thì tôi bắt gặp một cảnh hết sức " thú vị ":
- Huyền uống Coca không? Tui mua cho - Quang nói rồi nở nụ cười
- umhhh tui uống gì cũng được! - Huyền nhà ta cũng đâu kém cạnh gì, dùng chất giọng ngọt như mía đáp lại
- Vậy cô ơi, bán cho cháu hai chai C2!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ca-tinh/1999112/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.