Không được!
Nhất định là không được!
- A ha... mẹ ơi.... Khôi cậu ấy bận nhiều việc lắm, chắc không ăn cơm cùng chúng ta được đâu. Phải vậy không Khôi?
Tôi nhanh nhảu nói rồi quay về phía sau nheo mắt nhìn hắn ý bảo cậu ta cũng gật đầu xác nhận đi xong. Nào ngờ tôi lại bị cậu ta lườm muốn rách mặt. Ơ hơ, tôi nào có tội tình chi? Thật sự thì tôi vẫn còn thấy ngượng khi giáp mặt hắn sau vụ bị " cưỡng hôn " lần trước nên đã hạn chế tối đa việc gặp mặt hắn rồi. Giờ mà ngồi ăn chung một bàn có mà bị cậu ta làm cho nghẹn đến chết mất...!!!
- Tôi không nhớ là hôm nay mình bận gì đấy Nguyên ạ, vả lại tôi cũng đang đói
" RẦM " - Một tảng đá chả rõ từ đâu rơi xuống đầu tôi. Đồ mỹ nam chết dẫm! Bộ một ngày cậu không làm tôi nổi điên lên là ngày ấy cậu mất tiền à? Hắn rốt cuộc là có âm mưu gì đây chứ???? Mẹ tôi nghe hắn nói vậy thì vui vẻ hẳn lên:
- Thế thì tốt quá! Nào, con vào nhà đi!
Uầy, tình trạng của tôi bây giờ thật sự là rất muốn bùng cháy! Ối trời đất ơi, sao trên đời này lại có loại người trơ tráo, đáng ghét như vậy chứ?? Đúng là lộn ruột với hắn mà. Đã vậy trước khi vào nhà cậu ta còn quay sang nhìn tôi với vẻ đắc ý lắm cơ đấy. Grừ, đồ khó ưa! Cầu mong cho cậu bị hóc xương cá đi. Đau khổ vuốt mặt, tôi cố lết xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-nang-ca-tinh/1999089/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.